Nadal: Loạt tie-break kinh điển với Federer (Kỳ 52)
Loạt tie-break trong set 4 chung kết Wimbledon 2008 thực sự là game đấu hay nhất trong cuộc chiến giữa Nadal và Federer.
Nhưng khi tôi chuẩn bị giao bóng và dẫn 5-3 (loạt tie-break set 4), tất cả niềm tin biến mất. Tôi mất sự can đảm. Thay vì tiếp tục thi đấu và vứt bỏ lỗi giao bóng kép khỏi tâm trí thì tôi lại để nó ảnh hưởng tới cú giao bóng tiếp theo. Tôi nghĩ, “Bất cứ điều gì mình làm, phải giao bóng một vào trong sân. Đừng mạo hiểm với một lỗi giao bóng kép nữa. Chỉ cần giao bóng một vào trong sân bằng mọi giá!”
Và tôi làm như vậy, nhưng đó là cú giao bóng quá yếu, như thể là cú giao bóng một mang chiếc mặt nạ là giao bóng hai, một cú giao bóng quá thiếu lực. Đúng vậy, nếu có một từ miêu tả nó, thì đó là cú giao bóng “hèn nhát”. Nó cho phép Federer tấn công ngay lập tức. Anh ấy trả giao bóng sâu, tôi trả bóng ngắn, Federer dồn bóng sâu nữa và tôi mất điểm – thật tồi tệ - với cú trái tay què quặt đưa bóng vào lưới. Đó là cú đánh từ cuối sân không quá khó, nếu làm lại 9 trong số 10 cú trái tay như vậy sẽ chẳng có điều gì xảy ra, thậm chí tôi có thể giành điểm winner từ vị trí ấy. Nhưng tay tôi tê cứng, nhịp điệu chậm chạp và cơ thể mất kiểm soát. Thay vì tung ra một cú đánh chắc chắn, đôi chân của tôi lại xoắn lại với nhau trong sự bối rối.
Trận chung kết Wimbledon 2008 là một trong những trận đấu hay nhất lịch sử Grand Slam
Tỷ số là 5-4 và Federer giao bóng. Thể chủ động chuyển sang Federer. Anh ấy tung ra cú giao bóng góc rộng về phía thuận tay của tôi. Tôi móc bóng trở lại sân và Federer dễ dàng có điểm winner. Tôi nghĩ, “Mình đang căng cứng. Nhưng tỷ số mới là 5-5 và mình vẫn trong loạt tie-break. Nếu mình thắng điểm này, đó là match-point cho chức vô địch Wimbledon. Vậy mình phải nghĩ, ‘Mọi thứ đang hỗn độn, nhưng mình phải thắng điểm này.’”
Nhưng Federer lại tung ra một cú giao bóng uy lực mà tôi không thể cản phá. Bây giờ anh ấy có set-point và tôi giao bóng. Đột nhiên, tôi không còn bất an như trước, không còn lo sợ sẽ lại mắc một lỗi giao bóng kép. Tôi lùi xa hơn vách đá và sự sợ hãi chiến thắng đã biến mất. Tôi lại ở trong tình thế khó khăn nhưng lại rất quen thuộc: Chiến đấu để cứu set thua. Tôi giao bóng một không qua lưới, nhưng không còn suy nghĩ về “lỗi kép” như trước.
Tôi giao bóng hai và loạt bóng bền bắt đầu, với mục tiêu tấn công liên tiếp về trái tay Federer. Tôi đưa trái bóng về góc rộng phía thuận tay của Federer nhưng là một cú đánh hơi ngắn và đó là cơ hội của anh ấy. Federer tung cú thuận tay nhưng không chính xác và bóng ra ngoài.
Chúng tôi đổi sân lần nữa. Như mọi khi, Federer trở lại vị trí trước. Còn tôi lau khô mồ hôi, uống hai ngụm nước từ hai chai nước và chạy nhẹ nhàng về phần sân của mình để chuẩn bị cho cú giao bóng tiếp theo. Cuối cùng tôi cũng có cú giao bóng một tốt, và thêm một loạt rally của cả hai với những cú đánh nặng và sâu. Cuối cùng Federer là người tung cú đánh quá sâu. Trái bóng được xác định ra ngoài và anh ấy khiếu nại. Hình ảnh trên màn hình cho thấy quyết định của trọng tài dây là chính xác.
Đó là khoảnh khắc tuyệt vọng của Federer nhưng tôi hiểu. Tôi cũng sẽ trong trạng thái tương tự nếu vào thời điểm quan trọng như thế này. Bây giờ tôi có match-point, Federer giao bóng. Nhưng đó là câu trả lời của một nhà vô địch vĩ đại, với một cú giao bóng không thể chống đỡ. Chỉ trong tình huống này, hy vọng chỉ le lói, tôi hướng về phía trọng tài và yêu cầu xem lại pha bóng. Trái bóng đi đúng vào góc vuông chữ A trên vạch. Tỷ số là 7-7, và tiếp đó là điểm số không thể tin nổi. Điểm số của tôi.
Federer giao bóng hai sâu, chúng tôi đánh bóng qua lại và anh ấy tung một cú thuận tay sấm sét sâu và rất rộng về phía thuận tay của tôi. Tôi chạy ngang dưới vạch baseline, còn Federer tràn lên lưới rất nhanh, và tôi tung ra cú đánh passing đưa bóng đi sát lưới và dọc dây. Một cú đánh tuyệt vời.
Federer và Nadal cống hiến những pha bóng đỉnh cao
Tôi lại có match-point và bây giờ tôi phải kiểm soát những dây thần kinh của mình. Tôi nghĩ mình xứng đáng được đứng ở đây và nâng cao chiếc cúp Wimbledon. Yên lặng. Một sự tĩnh lặng tuyệt đối. Đó là một trong rất, rất ít khoảnh khắc trong toàn bộ sự nghiệp tôi nghĩ mình sẽ thắng, trước khi tôi thực sự chiến thắng. Cảm xúc dâng trào trong tôi và tôi quên mất “quy tắc vàng” trong tennis, không như nhiều môn thể thao khác, mọi thứ chưa chấm dứt khi trận đấu chưa kết thúc.
Tỷ số là 8-7, tôi có match-point và cầm giao bóng. Tôi thực hiện chính xác những gì mình cần làm, giao bóng rộng về phía trái tay Federer. Anh ấy trả bóng ngắn, bóng rơi giữa sân, và đây, ngay đây, là thời điểm xâm chiếm toàn bộ sự nghiệp của tôi, tiếp cận trái bóng để thực hiện cú đánh. Trước khi tôi chạm bóng, cả cơ thể tôi đầy ắp cảm giác khoan khoái chiến thắng đã là của mình. Tôi tung cú thuận tay về phía góc sân trái tay của Federer rồi lao nhanh lên lưới, tự tin anh ấy sẽ đánh hỏng hoặc trả bóng yếu để tạo điều kiện cho tôi kết thúc. Nhưng Federer không như vậy.
Anh ấy làm bùng nổ sân đấu bằng một cú trái tay dọc dây và tôi không thể với tới. Tôi đã nghĩ về điểm số đó rất nhiều lần trong đầu. Tôi như ghi lại pha bóng đó thành cuốn băng nằm trong bộ não. Tôi có thể làm gì khác hơn? Tôi có thể đánh bóng mạnh hơn và sâu hơn, hoặc tôi có thể đưa bóng sang phần sân bên thuận tay của Federer. Nhưng ngay cả bây giờ, tôi không nghĩ đó là một phương án đúng đắn. Đây là lý do vì sao: Nếu tôi đưa bóng về phía thuận tay, Federer sẽ thực hiện cú passing, hoặc anh ấy sẽ bắn lưới khiến tôi đánh hỏng hoặc tự làm khó mình. Bởi vì như vậy nghĩa là tôi sẽ tự thay đổi kế hoạch tấn công về trái tay của Federer, và bây giờ tôi ngay lập tức hiểu rằng đó là một lựa chọn sai lầm.
Điều đó ảnh hưởng nặng nề tới tinh thần của tôi. Như pha bóng ấy, tôi đã chọn cách hợp lý, thậm chí có thể nó không hiệu quả như mong muốn. Dù vậy đấy không phải là cú đánh tồi, vì đã có nhiều lần Federer không thể trả bóng tốt. Nhưng công bằng hơn, đó là một cú đánh thực sự tuyệt vời tại thời điểm áp lực đang đè nặng lên anh ấy. Điểm số trước tôi tung ra cú đánh hay nhất của mình và ngay lập tức Federer trả lời với cú đánh tương tự. Và sau này, khi trận đấu kết thúc, tôi có thể ngẫm nghĩ lại để khẳng định rằng đó là khoảnh khắc kịch tính nhất của trận chung kết Wimbledon, khiến trận đấu trở nên đặc biệt.
Điểm số này giúp tinh thần của Federer lên cao. Anh ấy buộc tôi phải di chuyển vất vả trong điểm tiếp theo, tung những cú đánh chứa đựng cả sẽ tự tin mãnh liệt và giành điểm với một cú thuận tay chéo sân khiến tôi không thể chạm bóng. Federer giao bóng khi tỷ số là 9-8 trong loạt tie-break, một cú giao bóng lỗi khiến đám đông phản ứng bất thường với những tiếng hét đầy thất vọng. Khán giả rõ ràng không muốn trận đấu kết thúc. Họ muốn xem set thứ 5.
Và đúng như những gì mọi người mong đợi. Tôi trả bóng quá sâu sau cú giao bóng hai của Federer và bây giờ tất cả lại trở lại điểm xuất phát. Tỷ số là 2-2 sau 4 set đấu và trận đấu như thể mới bắt đầu.
Nhờ đâu Nadal lại có một ý chí phi thường trên sân đấu như vậy? Mời độc giả đón đọc phần tiếp theo vào lúc 19h VN, 6/12.