Thư gửi mẹ của một người tị nạn Syria trước khi chết chìm
“Cảm ơn biển cả đã chào đón chúng tôi mà không đòi hỏi visa… Cảm ơn loài cá sẽ ăn thịt cơ thể tôi mà không cần hỏi tôn giáo của tôi là gì, hay vị thế chính trị của tôi ra sao…”
Đó là một phần bức thư được tìm thấy trong ví của một trong hàng nghìn người Syria đã bị chìm trên biển Địa Trung Hải khi tìm cách sang châu Âu để thoát khỏi tình cảnh chiến tranh tại quê nhà. Nhưng sau cùng, tất cả các quốc gia đều từ chối họ và không đồng ý cấp visa cho họ.
Amr Kahhaleh đến từ Damascus, Syria may mắn hơn nhiều người đồng hương khi anh có điều kiện học tập và sinh sống tại Mỹ. Anh là cựu sinh viên chuyên ngành máy tính và điện tử tại Đại học California, San Diego. Hôm qua, Amr đã dịch một lá thư vĩnh biệt của một người tị nạn Syria xấu số không may đã qua đời trên biển sang tiếng Anh.
Ban đầu anh chỉ chia sẻ lá thư đó cho một vài người bạn tại Mỹ nhưng sau đó các bạn anh đã thuyết phục Amr chia sẻ rộng rãi bức thư này. Chỉ sau một ngày, Amr vô cùng ngạc nhiên khi thấy trên trang Facebook cá nhân của mình đã có hơn 2.500 lượt chia sẻ và càng có nhiều người biết về những gì đang diễn ra đối với người tị nạn Syria hơn nữa.
Hình ảnh những người tị nạn Syria vượt hàng nghìn km đường biển để sang châu Âu. Nguồn: CNN
Amr viết: “Nâng cao nhận thức của con người có thể bước một bước tiến dài. Hãy tạo ra sự khác biệt và hãy nâng cao nhận thức trong cộng đồng của chúng ta. Hãy cố gắng giúp đỡ những người anh em của chúng ta, những người đang dần bị chìm giữa biển khơi”.
Dưới đây là bức thư của người tị nạn Syria xấu số mà Amr đã dịch sang tiếng Anh, Infonet chuyển dịch sang tiếng Việt:
“Mẹ yêu quý, con xin lỗi vì chiếc thuyền đã chìm và con không thể tới châu Âu được nữa. Con xin lỗi vì không thể gửi trả lại khoản tiền mà mẹ đã vay để đưa con lên thuyền. Đừng buồn mẹ nhé nếu họ nói không thể tìm thấy thi thể của con giữa đại dương rộng lớn, một chiếc quan tài không thể mang con trở về với mẹ, nó chỉ mang lại cho mẹ thêm nợ nần, các khoản chi phí tang lễ, chôn cất và vận chuyển mà thôi.
Con xin lỗi mẹ ơi, vì chiến tranh đã xảy ra và con xin lỗi vì con phải đi như bao đứa trẻ ấp ủ những giấc mơ khác. Dù ước mong của con không lớn lao, con chỉ ước có đủ tiền để mua một lọ thuốc chữa bệnh cho mẹ và một ít tiền để giúp mẹ chữa răng.
Mà mẹ à, răng của con giờ đã chuyển sang màu xanh rồi vì tảo biển đã bám đầy trên đó. Nhưng con tin rằng trông chúng còn ưa nhìn hơn hàm răng của những kẻ độc tài lãnh đạo đất nước mình ấy…
Mẹ ơi, con xin lỗi vì con đã tự xây cho mình một ngôi nhà tưởng tượng trong những giấc mơ, một túp lều gỗ ấm cúng như trên những bộ phim đó. Một túp lều nằm xa những thùng bom, máy bay và tất cả các phe phái xung quanh chúng ta.
Một tác phẩm trên bờ biển để tưởng nhớ cậu bé 3 tuổi người Syria đã chết trên biển và thi thể trôi dạt vào bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ. Hình ảnh của cậu bé đã khiến cả thế giới chấn động. Nguồn: Arab News
Em trai yêu quý, anh xin lỗi vì không thể gửi trả lại em 50 USD như anh từng hứa là trả em hàng tháng để em có thể mua thứ gì đó đẹp cho riêng mình trước khi em tốt nghiệp.
Em gái à, anh cũng xin lỗi vì không thể gửi cho em một chiếc điện thoại di động thông minh, kết nối internet như những người bạn xung quanh em đều có.
Gửi tới ngôi nhà yêu quý của tôi, xin lỗi nhé vì từ giờ tôi không bao giờ có thể treo chiếc áo jacket của mình lên cánh cửa nhà được nữa.
Tới những người thợ lặn và đội cứu hộ, tôi xin lỗi vì tất cả những vất vả mà các bạn phải vượt qua để tìm xác của tôi và vì tôi cũng chẳng biết tên của vùng biển mà tôi nằm lại.
Gửi tới Liên Hiệp quốc và các cơ quan chính phủ, hãy thoải mái một chút và đảm bảo rằng tôi sẽ không còn là một gánh nặng với mọi người thêm nữa.
Cảm ơn biển cả đã chào đón chúng tôi mà không đòi hỏi visa… Cảm ơn loài cá sẽ ăn thịt cơ thể tôi mà không cần hỏi tôn giáo của tôi là gì, hay vị thế chính trị của tôi ra sao…
Cảm ơn tất cả các kênh truyền hình, các tờ tin tức, các phóng viên, những người sẽ giúp chia sẻ thông tin về chúng tôi một vài phút mỗi ngày để kiếm chút tiền nhuận bút khi câu chuyện của những người nhập cư như tôi vẫn đang nóng và thú vị.
Cuối cùng, tôi cảm ơn tất cả mọi người đã cảm thấy thương tiếc cho chúng tôi…
Và tôi xin lỗi vì tôi đã chết chìm…”