Rợn người đi qua cầu treo, dây cáp

Tại miền Trung và Tây Nguyên, hàng loạt cầu tạm, cầu treo, dây cáp được người dân qua lại hằng ngày đang là mối đe dọa thường trực tới tính mạng của họ.

Hai ngày qua, người dân thôn Tiến Thành, xã Tam Tiến, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam không khỏi bàng hoàng trước cái chết của bà Nguyễn Thị Đồi, SN 1972. Bà Đồi là nạn nhân mới nhất của cây cầu “vĩnh biệt” bắc qua sông Trường Giang ở địa phương này.

Thót tim qua cầu “vĩnh biệt”

Ông Mai Xuân Hùng, trưởng thôn Tiến Thành, cho biết, bà Đồi có con trai học lớp 11 nhưng đã nghỉ vì không có tiền, phải lên Tây Nguyên làm thuê để phụ giúp gia đình. Một mình bà Đồi ở nhà làm nông và đi mua lá chuối về gói bánh bán. Sáng 19/8, khi đi mua lá chuối, bà chạy xe gắn máy đến đoạn giữa cầu Máng thì bị ngã văng xuống sông chết đuối.

Theo ông Hùng, cầu Máng dài gần 300m, thực chất là máng thủy lợi xây vào năm 1985 nhằm đưa nước về tưới tiêu cho 30ha lúa. Từ khi đưa vào sử dụng, người dân xem máng thủy lợi này như một cây cầu để lưu thông ra quốc lộ. Từ đó đến nay, đã có 16 người chết, gồm 10 người ngã từ trên cầu xuống và 6 người bị chìm thuyền do va đập với cầu. Chính vì có nhiều cái chết thương tâm nên người dân gọi cầu Máng là cầu “vĩnh biệt” hay cầu “tử thần”.

Rợn người đi qua cầu treo, dây cáp - 1

Cầu treo ở thôn Gọi Re, xã Ba Xa, huyện Ba Tơ, tỉnh Quảng Ngãi. Ảnh: Tử Trực.

Ông Hùng cho biết, sau nhiều vụ chết người liên tiếp, Công ty Khai thác thủy lợi Quảng Nam đã đầu tư gần 50 triệu đồng để xây dựng trụ và kéo dây cáp hai bên thành cầu Máng. Tại 2 đầu cầu, công ty cắm bảng khuyến cáo: “Công trình thủy lợi không kết hợp giao thông, nguy hiểm, cấm đi xe máy”. Tuy nhiên, nhiều người vẫn đi qua cầu.

Đi bộ qua cầu, nhìn dòng nước xiết cuồn cuộn chảy bên dưới, chúng tôi nổi da gà nhưng nhiều người dân vẫn chạy xe máy bon bon. Ông Trần Văn Hòa, Phó Chủ tịch UBND xã Tam Tiến, cho biết, mỗi ngày có hàng trăm lượt người qua lại, trong đó có rất nhiều học sinh. Xã nhiều lần kiến nghị mở rộng diện tích, tu bổ cầu. Cơ quan chức năng huyện, tỉnh cũng về khảo sát rồi nói... thiếu kinh phí.

Ông Nguyễn Văn Nhân, Giám đốc Sở Giao thông Vận tải tỉnh Quảng Nam, cho biết, sẽ kiểm tra thực trạng cây cầu này để xem xét, bố trí vốn sửa chữa, nâng cấp. Không chỉ cầu “vĩnh biệt”, tỉnh Quảng Nam còn có rất nhiều cầu treo, cầu khỉ xuống cấp, nguy hiểm cần tu bổ. Nhu cầu rất lớn trong khi khó khăn về vốn nên buộc phải làm từng bước, nơi nào cấp bách thì làm trước.

Điệp khúc không tiền

Trong những ngày này, dù nắng ráo, nước sông Re ở Quảng Ngãi không quá hung dữ nhưng chúng tôi vẫn rợn người khi đi qua cây cầu treo lơ lửng giữa lưng chừng đồi. Cầu này là con đường duy nhất nối thôn Gọi Re, xã Ba Xa, huyện Ba Tơ, tỉnh Quảng Ngãi với bên ngoài để hàng trăm hộ dân đi lại.

Cây cầu được người dân địa phương dùng dây thép, dây kẽm buộc vào thân cây giữa hai đầu vách núi, vắt vẻo qua sông Re. Người qua lại phải nắm thật chặt dây kẽm được dùng làm thành cầu, dò dẫm từng bước trên những tấm ván gỗ lồ ô.

Bà Võ Thị Bích Lê, Phó Chủ tịch UBND xã Ba Xa, lo ngại: “Mùa mưa, nước sông chảy xiết, dân chịu cảnh cô lập. Hằng ngày, học sinh qua cầu hết sức nguy hiểm. Cũng có nhiều vụ rơi xuống cầu nhưng may mà chưa gây thương vong”. Theo bà Lê, hiện cầu xuống cấp nghiêm trọng nhưng địa phương không có tiền nên chưa sửa chữa.

Ông Lê Hàn Phong, Chủ tịch UBND huyện Ba Tơ, cho biết, nhiều nơi khác cũng qua lại trên những chiếc cầu tạm xuống cấp, hư hỏng. “Muốn xây cây cầu kiên cố cũng cần ít nhất 15-20 tỉ đồng. Nhiều lần huyện kiến nghị tỉnh cấp kinh phí nhưng nguồn kinh phí eo hẹp nên chưa thể bố trí được” - ông Phong băn khoăn.

Sống cảnh “Tarzan”

Gần chục năm qua, hàng ngàn hộ dân ở xã Ea Huar, huyện Buôn Đôn và xã Hòa Lễ, huyện Krông Bông, tỉnh Đắk Lắk vẫn bất chấp nguy hiểm, vượt các con sông để đến nương rẫy bằng dây cáp chằng néo vào 2 thân cây trên bờ và một chiếc lồng sắt. Việc cáp đứt hay tuột chân rơi xuống sông xảy ra thường xuyên nhưng không còn cách nào khác, họ đành đánh cược mạng sống của mình để đi lại mưu sinh, học hành.

Cách đây mấy ngày, gia đình anh Nguyễn Văn Tiêu (ngụ thôn 7, xã Ea Huar) đã gặp nạn khi dây cáp đứt. Hôm đó, anh Tiêu cho vợ và đứa con 7 tuổi qua sông trước. Khi ròng rọc đang lao vun vút thì bất ngờ dây sắt đứt, vợ và con anh Tiêu rơi xuống lòng sông chảy xiết.

Việc đứt dây kiểu này không phải là chuyện hiếm. Mới đây, ngày 15/8, bà Nguyễn Thị Thọ (SN 1962, ngụ xã Hòa Lễ) đu dây qua sông để đi làm thì bị rơi xuống mép sông Krông Ana từ độ cao khoảng 10 m. Do lúc này vắng người qua lại nên phải khoảng 1 giờ sau, người dân mới phát hiện bà Thọ nằm bất tỉnh và đưa đi bệnh viện cấp cứu với nhiều vết thương ở vai, cổ, chệch quai hàm, mẻ đốt sống...

Chứng kiến cảnh người dân qua sông mà chúng tôi không khỏi rùng mình, lo lắng bởi sợi dây sắt mỏng manh và sợi cua-roa có thể bị đứt bất cứ lúc nào, trong khi bên dưới là dòng sông nước chảy cuồn cuộn...

Đề án xây dựng 186 cầu treo dân sinh ở 28 địa phương đã được Bộ Giao thông Vận tải phê duyệt, thời gian hoàn thành trong năm 2015 nhưng không thấm tháp vào đâu so với nhu cầu thực tế.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Quang Vinh - Tử Trực - Cao Nguyên (Người Lao Động)
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN