Mẹ 78 tuổi bị con đuổi ra đường
Được mẹ ký giấy sang tên nhà, con trai trưởng đã đuổi mẹ ra đường, độc chiếm đất canh tác của gia đình, giữa chốn đông người lại chửi mắng nhục mạ…
Một số cha mẹ già bất hạnh bị con cái chiếm đoạt tài sản bỏ rơi, ngược đãi phải sống lang thang vất vưởng. Pháp luật có quy định rõ biện pháp chế tài với những người con bất hiếu này nhưng vì lý do gì đó, chính quyền địa phương chưa xử lý nghiêm khiến những người già rơi vào cảnh khó khăn cơ nhỡ.
Bà NNN đã 78 tuổi hiện ở xã Thuận An, huyện Bình Minh, Vĩnh Long từng có nhà cửa, tài sản, nay phải ở nhờ trong căn chòi nhỏ là tiệm sửa xe đạp của người con rể. Vợ chồng bà có sáu người con, đều đã có gia đình. Vợ chồng bà có ngôi nhà khang trang để ở đồng thời thờ cúng tổ tiên, lâu nay hai ông bà cùng sống với con trai trưởng trong ngôi nhà ấy. Bà N. nghẹn ngào nói: “Trước đây tui định để căn nhà thờ cho đứa con trai út. Nhưng vợ chồng thằng C. (con trai lớn) ngày đêm năn nỉ ỉ ôi, nói tui làm giấy tờ giao căn nhà thờ cho hai vợ chồng nó thì tụi nó sẽ phụng dưỡng tui suốt đời. Chẳng ngờ, chủ quyền nhà vừa sang qua tên nó thì nó đuổi tui và quăng bàn thờ cha nó ra đường”.
Giành đất, đuổi mẹ khỏi nhà
Theo lời bà N., trước đây bà có mấy chỉ vàng, gửi cho con dâu là vợ C. Cuối năm 2011, bà bị bệnh bướu tim, cao huyết áp nặng phải vào nằm bệnh viện. Không muốn phiền con, bà yêu cầu cô con dâu đưa vàng bán lấy tiền thanh toán tiền thuốc, viện phí. Nhưng con dâu tuyên bố vàng đã mất nên không trả, các con gái của bà N. phải gom góp tiền thanh toán viện phí cho mẹ.
Bà N. trước bàn thờ chồng và tổ tiên gắn tạm trên vách căn chòi sửa xe đạp của người con rể. Ảnh: HÙNG ANH
Đến tháng 6/2012, nhân đám giỗ chồng, bà N. bàn với các con chia phần đất 6.800 m2 của gia đình làm năm phần, trong đó hai con trai mỗi người 2.400 m2, hai người con gái có hoàn cảnh nghèo mỗi người 1.000 m2, (hai người con gái còn lại không yêu cầu nhận đất), phần đất còn lại là nơi chôn cất cha mẹ, ông bà nên ông C. là người ở nhà thờ họ phải trông nom, săn sóc mộ phần tổ tiên. Ông C. không đồng ý với cách chia của mẹ, đòi toàn bộ đất đai phải để cho vợ chồng ông canh tác. Thấy ông C. căng thẳng lớn tiếng, bà N. đề nghị nếu ông con trai không đồng ý với cách chia như vậy thì bà sẽ đề nghị chính quyền địa phương và các cơ quan hữu trách chia đất theo luật thừa kế. Nghe tới đây ông C. lớn tiếng mắng chửi mọi người trong gia đình, không chịu ký giấy tờ phân chia đất.
Bà N. sụt sùi kể: “Sau đám giỗ, đến ngày 9/7 thì thằng C. bất ngờ đến trước mặt tui, tay chỉ thẳng vào trán tui, lớn tiếng nạt nộ: Bà N., bà lập tức đi ra khỏi nhà tôi, đừng bao giờ trở lại căn nhà này. Bà phải đem ảnh thờ của thằng chồng bà (cha ruột ông C.) đi luôn theo bà. Tôi không bao giờ cho bà bước chân vào căn nhà này lần nữa. Nếu bà không đi tôi sẽ giết chết bà”. Bà N. rụng rời tay chân, chưa biết xử lý ra sao thì ông C. gom đồ đạc, quần áo của bà quăng ra sân, đến tủ thờ lấy tất cả ảnh thờ của cha ruột và tổ tiên ném theo đồ đạc của bà nhưng giữ lại chiếc tủ thờ bằng gỗ và bộ lư đồng loại lớn. Các chị em gái của ông C. nghe hung tin chạy về thì ông chửi rủa bằng những lời lẽ rất thô tục, sau đó đóng chặt cửa nhà không cho ai vào. Thấy vậy, bà T. là con gái thứ sáu cùng chồng đưa bà N. về sống tạm ở căn chòi nhỏ là tiệm sửa xe đạp.
Ngược đãi “có thâm niên”
Hôm 23/10, khi chúng tôi đến, một người dân sống gần nhà ông C. cho biết chuyện ông C. ngược đãi, chửi mắng cha mẹ đã diễn ra nhiều năm nhưng không ai dám lên tiếng can ngăn vì sợ bị vạ lây, bị trả thù.
Sau khi ông C. đuổi mẹ và quăng bàn thờ ra đường, Công an xã Thuận An đã đến lập biên bản. Ngày 8/10, chính quyền ấp đã tiến hành hòa giải nhưng ông C. bác bỏ toàn bộ yêu cầu của mẹ già và các chị em gái. Bà T. kể: “Hôm hòa giải bất thành, trước mặt những người chứng kiến, ông C. chỉ vào mặt mẹ ruột la lớn: “Sao bà không chết đi cho rồi, người ta 70 tuổi, 80 tuổi đều chết hết, sao chỉ còn bà là không chịu chết?” khiến ai nghe cũng lắc đầu ngao ngán”. Sau đó, xã Thuận An tổ chức họp hòa giải, ông C. không tham dự. Sắp tới UBND xã sẽ tổ chức hòa giải lần nữa.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, hiện nay hành vi ngược đãi mẹ già của ông C. chỉ bị phê bình kiểm điểm, ông C. vẫn ngăn cản mẹ già trở về nhà, còn bà N. ngày ngày vẫn nằm dưỡng bệnh trong căn chòi sửa xe đạp của người con rể. Thiết nghĩ chính quyền địa phương cần nghiêm khắc áp dụng pháp luật trong việc bảo vệ quyền hợp pháp về nhân thân và tài sản của bà N.
(Còn nữa)