Chuyện khó tin: Một liệt sĩ trở về sau 47 năm gia đình nhận tin báo tử
Những ngày đầu xuân, gia đình ông Vi Văn Hiệu, bản Tiến, xã Lâm Phú, huyện vùng cao Lang Chánh, Thanh Hóa vui hơn khi ông Vi Văn Yêu - người em út trong gia đình, tưởng chừng đã hy sinh trong cuộc chiến tranh chống Mỹ ác liệt bỗng trở về sau 47 năm xa cách. Cuộc gặp gỡ sau gần nửa thế kỷ giữa những thành viên gia đình ông Hiệu cứ mừng mừng tủi tủi trong nếp nhà sàn ấm cúng dịp đầu xuân.
Đứng bên ban thờ của gia đình đã lập cho chính mình khi nhận giấy báo tử sau năm 1975, ông Yêu cũng như các thành viên khác trong gia đình cứ ngỡ đang mơ. Bà Hà Thị Ọm, chị dâu ông Yêu không nghĩ là chú út trở về sau gần nửa thế kỷ.
Nhớ về ký ức của 47 năm trước, bà Ọm nghẹn giọng kể lại, là con út trong gia đình, khi mới tròn 20 tuổi, chú Yêu theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc đã lên đường nhập ngũ. Ngày chú Yêu đi, chị em trong nhà tiễn chú, chú khóc rất nhiều. Chú bảo em đi chiến thắng sẽ trở về bên gia đình, rồi chịu tang bố. Anh chị ở nhà nhớ chăm sóc mẹ. Nhắn với mẹ đợi em về.
Bà Hà Thị Ọm vui mừng khi người em trở về sau 47 năm "bặt vô âm tín"
Ấy vậy mà ngày giải phóng miền Nam chỉ sau 1 năm chú Yêu nhập ngũ, gia đình vẫn không hay biết tin tức của chú Yêu. Không lâu sau đấy, nhà bà Ọm nhận được giấy báo tử, rằng chú Yêu đã hy sinh trong một trận đánh ở Hậu Giang.
"Lúc nhận giấy báo tử từ cơ quan chức năng, mọi người trong gia đình như chết lặng, không tin vào sự thật. Nhưng chờ mãi vẫn không thấy chú Yêu về, gia đình lập ban thờ cho chú, nhà nước cấp bằng Tổ quốc ghi công mang tên chú. Những năm sau ngày giải phóng, gia đình đi tìm thi hài chú nhưng vẫn "bặt vô âm tín", bà Ọm kể lại.
Cho đến ngày cuối tháng 4/2021, bỗng nhiên thấy có người gọi chị Ọm ơi, em về rồi đây. Bà Ọm đang nấu trong bếp, nghe tiếng gọi chạy ra ngoài sân, bà không tin vào mắt mình khi người đứng trước mặt bà là chú út của gia đình.
"Tôi tự véo vào tay mình xem là mơ hay là tỉnh thì chú Yêu vội chạy đến ôm chầm lấy tôi. Chú út ơi, sao bảo chú hy sinh rồi, cả nhà lập ban thờ chú. Chú Yêu bảo, chị ơi em Yêu đây, em vẫn còn sống, nay em đã về rồi. Thế là hai chị em òa lên khóc", bà Ọm cho biết.
Ông Vi Văn Yêu mừng mừng, tủi tủi tìm về được quê nhà sau 47 năm xa cách
Còn với ông Yêu, sau khi tình nguyện lên đường nhập ngũ ông được giao nhiệm vụ cùng đồng đội đánh thẳng vào Hậu Giang. Sự khốc liệt của chiến tranh khiến đồng đội ông hy sinh quá nửa, còn ông bị thương và mất liên lạc với đơn vị sau 1 vụ sập hầm.
Sau ngày giải phóng, ông Yêu bị mất hết giấy tờ tùy thân. Còn những vết thương do vụ sập hầm làm ông không thể nhớ cặn kẽ chi tiết nơi mình sinh ra nhưng lúc nào trong ông cũng muốn tìm về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Rồi ông nói với người con trai cả tìm cách liên lạc ra Bắc. Sau nhiều năm người con trai của ông Yêu tìm hiểu, liên lạc, cuối cùng vào một ngày cuối tháng 4/2021, ông Yêu nhận được điện thoại của anh em trong gia đình. Ông tức tốc trở quê hương đoàn tụ với gia đình sau 47 năm không một tin tức.
Anh em, họ hàng, bà con lối xóm đến chia vui cùng gia đình bà Ọm
Ông Phạm Văn Nhị- Chủ tịch UBND xã Lâm Phú cho biết: "Ông Vi Văn Yêu trở về địa phương sau 47 năm tưởng như đã hy sinh là niềm vui không chỉ của anh em trong gia đình mà là niềm vui chung của bà con nhân dân trong xã. UBND xã đã làm báo cáo gửi lên huyện về trường hợp của liệt sỹ Vi Văn Yêu trở về để huyện có điều chỉnh chính sách cho phù hợp".
Dù đoàn tụ muộn với gia đình sau ngày giải phóng 46 năm, nhưng với ông Yêu, với bà Ọm, với bà con nhân dân bản Tiến, ngày liệt sỹ Yêu đột nhiên trở về đã trở thành ngày vui trong một mùa xuân ấm áp.
Nguồn: [Link nguồn]
Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân Nguyễn Xuân Giang rất bức xúc khi bất ngờ thấy mình trở thành liệt sĩ trong một cuốn sách được in ấn, xuất bản hơn 10 năm trước.