Schumacher: Hành trình của một huyền thoại (P2)

Sau hai mùa giải đại thành công cùng với đội đua Benetton, Michael Schumacher đã quyết định ra đi để tìm kiếm những thử thách mới, và anh đã chọn đội đua của nước Ý Scuderia Ferrari.

Nói về Ferrari khi đó, đội đua này đã không vô địch từ năm 1983 và không có một tay đua nào vô địch từ năm 1979, chính vì thế vào những năm 80 và 90 của thế kỉ 20, Ferrari chỉ được coi là một đội đua khá "tầm thường". Có lẽ Michael đã xác định được những thách thức mà mình sẽ phải đối mặt khi tới đây với tư cách là một ngôi sao mới nổi của F1 khi đó.

Dưới trời mưa tại Tây Ban Nha: Sự hồi sinh của Ferrari bắt đầu

Và tay đua người Đức đã không để mọi người thất vọng khi đã thể hiện được tài năng của mình và đã có ngay 3 podium (2 lần về nhì và 1 lần đứng thứ 3) và 2 poles (San Marino và Monaco) trong 6 chặng đua đầu tiên của mùa giải 1996. Và câu chuyện "thần tiên" với Ferrari của Schumi có lẽ bắt đầu từ đây, vòng đua thứ 7 của mùa giải.

Có rất nhiều 'ứng cử viên' trong số 91 chiến thắng của tay đua này được đề cử vào giải 'chiến thắng đáng nhớ nhất của Schumacher' , nhưng chúng ta không thể không nhắc tới chiến thắng tại Tây Ban Nha GP 1996. Chiến thắng này đặc biệt ở chỗ nó không chỉ đạt được dưới điều kiện thời tiết rất thử thách với đường ướt và trời mưa tầm tã mà đó còn là chiến thắng đầu tiên của tay đua người Đức cho đội Ferrari, một màn trình diễn đề khai màn tiền đề cho nhiều màn thể hiện để đời khác trong 1 thập kỉ sắp tới.

Thông số cuộc đua "trơn trượt" hôm đó tại Barcelona cũng cho thấy được nhiều ấn tượng: Michael Schumacher về đích khi cách người về sau tới 45,302 giây và chỉ có 6 tay đua hoàn thành được cuộc đua (có đến 3 tay đua bị bắt vòng). Hơn nữa, anh còn lập được vòng chạy nhanh nhất và hơn đến 2 giây so với các tay đua khác dù anh bị tụt xuống thứ 7 sau khi xuất phát ở vị trí thứ 3. 71 chiến thắng tiếp theo đó giành cho "chú ngựa nhảy dựng" (biểu tượng của Ferrari) của làng đua xe F1, những có lẽ không cái nào tuyệt vời hơn cái đầu tiên này.

Schumacher: Hành trình của một huyền thoại (P2) - 1

Thành công đầu tiên đã đến sau 4 mùa giải đầu tiên trắng tay

Chấm dứt 21 năm chờ đợi cho Scuderia Ferrari

Chiến thắng của Michael Schumacher và Ferrari là không thiếu trong bốn mùa giải đầu tiên 1996 - 1999, khi họ đã tới 16 lần đứng trên đỉnh cao nhất của podium. Thế nhưng chức vô địch cá nhân mà Schumacher được đưa về để mang lại cho đội đua, thứ mà vẫn lảng tránh họ suốt từ năm 1979, vẫn tiếp tục là một thứ gì đó quá xa vời với đội đua của Ý.

Năm 1997, chức vô địch đã tuột khỏi tay Schumi khi kết quả cả mùa giải của anh bị xóa sạch sau khi va chạm với Jacques Villeneuve, và ở năm 1998, anh cũng đã đánh mất cơ hội rất lớn để vô địch sau khi bị nổ lốp ở chặng đua cuối cùng của mùa giải tại Nhật Bản. Và năm sau đó 1999, vận đen tiếp tục đến với tay đua lúc này đã 30 tuổi khi anh gặp chấn thương và phải nghỉ thi đấu 3 tháng ở giữa mùa giải.

Thế nhưng sau khi trở lại ở hai chặng đua cuối cùng tại Malaysia và Nhật Bản, anh cho thấy mình rất khỏe mạnh và sẵn sàng hướng tới chức vô địch năm 2000 bằng 2 poles dù kết quả cuối cùng chỉ là hai ngôi á quân. Đây có lẽ là điềm báo tích cực cho tương lai của Ferrari.

Và đúng như vậy, cuối cùng sau hơn 2 thập kỉ chờ đợi, thời của Ferrari cũng đã tới và họ đã giành chức vô địch cá nhân và đội đua F1 năm 2000. Dù McLaren và kình địch của Schumacher, Mika Hakkinen đã có một mùa giải mạnh mẽ, nhưng chuỗi 4 chiến thắng liên tiếp cuối mùa đã đưa Michael Schumacher lên đỉnh cao lần thứ 3 trong sự nghiệp sau khi làm được những điều mà anh cho rằng tốt nhất của mình trong cuộc chiến xuyên suốt cuối tuần tại Suzuka với Hakkinen.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Roger Bui ([Tên nguồn])
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN