"Người truyền ký ức" cuốn hút người xem đến phút cuối
Bộ phim cuốn hút người xem bởi những màn đấu tranh tư tưởng và bài học nhân văn.
Được chuyển thể từ một quyển tiểu thuyết nổi tiếng từng bán được hơn 10 triệu bản trên toàn thế giới, Người truyền ký ức may mắn sở hữu một cốt truyện chặt chẽ, ấn tượng, không quá độc đáo nhưng đầy cảm xúc. Bên cạnh đó, phim còn được chú ý vì sự tham gia diễn xuất của nữ diễn viên gạo cội Meryl Streep, nam diễn viên Jeff Bridges, nữ diễn viên Katie Holmes, ca sĩ Taylor Swift và đặc biệt là hai gương mặt trẻ đang được dự báo sẽ trở thành ngôi sao trong tương lai Brenton Thwaites và Odeya Rush.
Câu chuyện về những cảm xúc bị giam hãm
Người truyền ký ức lấy bối cảnh ở một thành phố giả tưởng, khi con người phải sống trong một cộng đồng với những nguyên tắc cứng nhắc dành cho tất cả mọi người. Ở đó, họ không phân biệt giàu sang, khốn khó, không có cảm xúc, tình yêu, thiếu vắng sự cạnh tranh và dĩ nhiên, không có chiến đấu hay tranh giành quyền lực.
Mỗi cá thể khi sinh ra đều không có gia đình mà phải chung sống với một đơn vị gia đình được chỉ định, rồi khi lớn lên, họ được chọn trở thành những người làm nghề khác nhau, tiếp tục phụng sự xã hội như những cỗ máy.
Những bài học cảm xúc đã mang đến cho Jonas tình yêu với cô bạn Fiona.
Duy chỉ có một người đặc biệt, được chọn trở thành người giữ ký ức của tất cả cộng đồng, đó chính là Jonas. Số phận buộc Jonas phải trở thành người mang giữ hết mọi cảm xúc hỉ nộ ái ố của thế gian, gìn giữ nó cùng với những kiến thức đồ sộ để có thể trở thành nhà cố vấn của hội đồng bô lão.
Dù vậy, khi bắt đầu chặng đường tìm hiểu về những thứ gọi là cảm xúc, Jonas nhận ra rằng mình đang sống trong một xã hội bị kìm hãm phi nhân tính, và cậu quyết định nổi loạn để mang lại cảm xúc cho mọi người.
Đằng sau sự nổi loạn ấy, là sự giúp sức của người giữ ký ức thế hệ trước do nam diễn viên gạo cội Jeff Bridges thủ diễn. Trong vai trò người thầy, nhân vật của Jeff Bridges đã giúp cho Jonas có được cảm hứng khai phá và tìm hiểu nhiều hơn về thế giới.
Lối diễn của ông đầy biến hóa, khi mạnh mẽ như núi, lúc hiền hòa như sông, có lúc hài hước, khi lại chất chứa đầy khổ đau. Jeff Bridges sở hữu một giọng nói trầm, khàn đặc trưng mang dáng vẻ rất thông thái, vô cùng đáng tin.
Trong thành phố giả tưởng, chỉ có 2 người mang nhiệm vụ trao và nhận cảm xúc có thể phân biệt được màu sắc, lưu giữ được ký ức.
Ở thế đối nghịch là nữ diễn viên từng 3 lần đoạt giải Oscar Meryl Streep. Dù ít khi đóng vai ác, nhưng một khi đã ác, có lẽ sẽ khó ai có thể vượt qua được vẻ mặt lạnh lùng, tàn nhẫn đầy sắc nét như bà đã mang lại cho nhân vật Trưởng lão.
Meryl Streep sở hữu những câu thoại nhấn nhá nhẹ nhàng nhưng cũng đầy gây cấn, góp phần tạo nên kịch tính vô cùng căng thẳng cho bộ phim. Trong phân đoạn cuối, khi Meryl Streep và Jeff Bridges đối đấu với nhau trước một cuộc hành hình, toàn bộ đoạn thoại của họ rất đơn giản, ngắn gọn, nhẹ nhàng nhưng lại tạo ra một bầu không khí mang tính sát thương đến lạ lùng.
Khán giả, dù biết chắc việc giam hãm ký ức là sai trái, nhưng vẫn sẽ không thể ngăn được cảm giác muốn nghiêng về Meryl Streep, bởi từ thần thái, ánh mắt, gương mặt của bà đều đấy vẻ quyết tâm và thuyết phục. Họ đã đối đầu như thế, và đó là cái cách mà đạo diễn Phillip Noyce mang lại kịch tính cho bộ phim của mình.
Nam diễn viên trẻ triển vọng
Nếu so sánh với một loạt các diễn viên trẻ đang được "lăng xê" gần đây, thì Brenton Thwaites trong vai Jonas có phần trình diễn thực sự thuyết phục hơn nhiều. Ấn tượng đầu tiên mà khán giả có được ở anh là sự trong sáng, chân thành. Chàng trai ấy mang trong mình nhiều sức mạnh: một chút tò mò, một chút ngỗ nghịch, khả năng lãnh đạo, ý chí quyết tâm và dĩ nhiên, cả tài nhìn xa trông rộng nữa.
Sự đối đầu giữa Meryl Streep và Jeff Bridges ở cuối phim khiến nhiều khán giả phải suy ngẫm.
Brenton Thwaites hẳn là đã không phụ lòng Phillip Noyce khi có diễn xuất gần như trọn vẹn trong mọi phân đoạn. Điều quan trọng nhất là người xem không có cảm giác thấy cậu quá gồng. Brenton Thwaites rất tự nhiên, thanh thoát, dẫn dắt cảm xúc khán giả theo lối rất chân thành.
Anh chàng này không lạm dụng các chiêu trò la hét, thở hùng hục hay khóc lóc đau đớn lúc tiếp nhận cảm xúc. Mọi thứ ở cậu đều nhẹ nhàng đến lạ lùng nhưng vẫn rõ rệt đủ để người xem cảm nhận được.
Trong lớp diễn cuối cùng, khi chu du qua nhiều miền đất và mang theo một đứa bé, hình ảnh Brenton Thwaites hiện lên trên màn ảnh rất đúng nghĩa là một anh hùng.
Một bộ phim đầy cảm hứng
Dù hơn phân nửa thời lượng bộ phim được trình chiếu với định dạng đen trắng, đồng thời bộ phim rất hiếm những cảnh hành động, nhưng khán giả vẫn luôn thích thú say mê theo dõi, không có cảm giác bị chán ngắn.
Đạo diễn Phillip Noyce đã chứng tỏ bản lĩnh rất vững trong việc điều khiển cảm xúc người. Ngay khi khán giả sắp sửa ngao ngán vì hai màu trắng đen, ông lập tức "tô màu" cho bộ phim của mình, gợi lên những tình tiết lặt vặt mà khiến khán giả tò mò, không sao lơ đãng được.
Đồng thời, thành công của bộ phim cũng nhờ vào những đoạn hình ảnh theo dạng tư liệu được phô bày trong tưởng tượng và cảm xúc của Jonas. Chúng là những phân cảnh truyền cảm hứng thực sự với màu sắc rực rỡ, âm nhạc sống động, chân thực, thu hút tuyệt đối.
Phần nhạc nền của riêng bộ phim cũng mang phong cách âm hưởng sử thi, như sự kiến tạo lại từ đầu thế giới. cũng góp phần tạo ra những ảnh hưởng tích cực của phim đến người xem.