Sức mạnh hệ thống tên lửa phòng không tiên tiến của Nga
Với tính năng tiên tiến của mình và cũng nhờ vào danh tiếng của người tiền nhiệm Kub, tổ hợp tên lửa phòng không Buk trở thành một sản phẩm xuất khẩu đắt hàng của Nga.
9K37 Buk (NATO định danh SA-11 Gadfly) là một hệ thống tên lửa phòng không tầm trung di động được phát triển và đưa vào trang bị trong lực lượng phòng không mặt đất Liên Xô vào những năm 1970. Buk là hậu duệ trực tiếp của hệ thống phòng không tầm trung di động 2K12 Kub (NATO định danh là SA-6 Gainfull) từng được mệnh danh là “3 ngón tay thần chết” trong chiến tranh Yom Kippur năm 1973.
Cấu hình khẩu đội Buk bao gồm: 1 xe radar tìm kiếm mục tiêu 9S18, 3 xe phóng tên lửa, 1 xe nạp đạn và các thành phần hỗ trợ khác. Trong đó, hệ thống radar 9S18 có phạm vi phát hiện mục tiêu đường không bay cao ở khoảng cách 140km, phát hiện tên lửa hành trình và các mục tiêu bay thấp ở khoảng cách 10-20km.
Xe phóng được đặt trên khung bệ bánh xích lắp 4 đạn tên lửa. Đặc biệt, trên xe cũng được tích hợp sẵn radar điều khiển hỏa lực 9S35 Fire Dome, này có khả năng dẫn bắn cho 4 tên lửa trong phạm vi 85km. Nguyên bản 9K37 sử dụng đạn tên lửa 9M38 với 4 vây lái ở đuôi cùng 4 cánh ổn định dài ở giữa thân tên lửa.
Đạn tên lửa 9M38 có tầm bắn khoảng 30km, tầm cao 14km, được dẫn hướng kết hợp quán tính và radar bán chủ động giai đoạn cuối, đầu đạn được kích nổ bằng ngòi nổ cận đích điều khiển bằng radar.
Nguồn: [Link nguồn]
Loại tên lửa phòng không của châu Âu bắt đầu ra đời với sự hợp tác giữa Pháp và Ý.