"Búp bê miền Tây" bị bà mụ nặn nhầm và hành trình lột xác đau như xé thịt
"Mọi người khen tôi xinh đẹp, gợi cảm và đầy nữ tính, chỉ duy giọng nói dù gắng đổi thế nào vẫn vương chút trầm ồm của đàn ông."- Cô gái có tên Hương Giang kể lại.
Tôi gợi cảm hơn sau khi chuyển giới
Tôi 25 tuổi, có cái tên rất đẹp - Lương Hương Giang, sinh ra và lớn lên ở Đồng Tháp. Mọi người khen tôi xinh đẹp, gợi cảm và đầy nữ tính, chỉ duy giọng nói dù gắng đổi thế nào vẫn vương chút trầm ồm của đàn ông. Bởi lẽ, tôi từng là một gã trai.
Tôi cũng như rất nhiều cô gái bị “mụ nặn nhầm” khác, có quá khứ bị miệt thị, khinh ghét. Ngày đó, tôi tên Trường Giang, dù sinh ra ở miền nắng gió Sa Đéc nhưng da dẻ vẫn trắng trẻo, gương mặt thư sinh, hài hòa. Mọi người hay bảo tôi xinh trai, chỉ riêng tôi muốn mình xinh gái.
Tôi không thích đá banh cùng đám con trai, chỉ thích nhảy dây, chơi chuyền, bắn thun cùng bạn nữ. Sa Đéc nắng như đổ lửa là thế mà tôi chưa từng ở trần. Dần dần mọi người cũng nhận ra tôi khác biệt và ném vào tôi đủ lời cay nghiệt.
Cô ngày càng xinh đẹp và nữ tính
Cũng có lúc tôi quyết tâm sống như một người đàn ông thực thụ, cắt tóc đầu đinh, mặc đồ nam tính. Nhưng mọi nỗ lực đều thất bại vì tôi chỉ mê mệt những chiếc váy màu sắc và mái tóc dài. Rồi ngày định mệnh thay đổi cuộc đời tôi cũng đến, đó là khi tôi một mình đi xem đoàn lô tô biểu diễn, chị nào chị nấy giọng nói ồm ồm nhưng cực kỳ tự tin, xinh đẹp. Khao khát được làm một cô gái trọn vẹn từ trong ra ngoài của tôi thực sự bùng nổ.
Tôi vừa đi học, vừa kiếm tiền, vừa tìm hiểu về việc chuyển giới. Phải mất 6 năm ròng rã tích lũy tiền và thuyết phục mẹ, tôi mới có thể sang Thái Lan phẫu thuật.
Phải nói rằng, nỗi đau xé thịt khi chuyển giới ám ảnh tôi đến bây giờ. Tôi nằm trên chiếc bàn mổ lạnh lẽo, nghe rõ tiếng máy rè rè, nhìn thấy khói bốc lên và ngửi được cả mùi thịt cháy khét lẹt… Ấy là lúc bác sĩ cắt bỏ “cái đó” và tạo hình bộ phận sinh dục nữ.
Giờ tôi tự tin bởi vóc dáng nuột nà, làn da trắng trẻo không tì vết.
Thời gian hậu phẫu càng khủng khiếp hơn nữa. mùa đông Thái Lan lạnh buốt khiến vết thương đau nhức đến tận xương tủy. Một tuần liền, tôi chỉ ăn cháo và uống nước trái cây, mỗi cử động đều đau như dao cứa…
Thế nhưng, vượt qua nỗi đau ấy là cả bầu trời ngọt ngào. Tôi trở về nhà với mái tóc dài và nụ cười hạnh phúc chưa từng thấy. Mọi người đều khen tôi đẹp hơn, nữ tính hơn. Thực ra, ngay cả khi mang hình hài một gã trai, tôi đã đẹp. Có điều, lúc này vẻ đẹp ấy còn hàm chứa cả sự tự tin và niềm hạnh phúc.
Một hành trình chẳng hề nhẹ bẫng như người ta vẫn nhắc đến hai từ “chuyển giới” nhưng đối với tôi, đó là phép nhiệm màu. Đau đớn, sợ hãi nhưng đổi lại tôi được sống là chính mình, được nuôi tóc dài, tô son và mặc đẹp. Và quan trọng hơn cả, tôi còn được yêu.
Các bạn cùng ngắm nhìn hành trình chuyển giới của tôi nhé:
Để có được vẻ ngoài hiện tại, tôi đã trải qua hành trình chuyển giới đầy đau đớn.
Tôi hạnh phúc khi trở thành một cô gái thực thụ.
Không nhiều người nhận ra tôi là gái chuyển giới.
Một số hình ảnh hiện tại của tôi.
“Khao khát được làm con gái, được ăn diện đã khỏa lấp mọi nỗi đau tôi phải chịu đựng khi chuyển giới.“ - Lê Vy tâm...