Phiếm đàm: Mại dâm Quất Lâm, Đồ Sơn
Nghe đồn ở xứ Quất Lâm, cave rõ lắm mại dâm rõ nhiều, đến nơi mới biết là “điêu”!
Không hiểu tại sao trong những ngày gần đây hai địa danh Đồ Sơn (Hải Phòng) và Quất Lâm (Nam Định) lại được nhắc nhiều trên các trang báo đến vậy. Mà người ta nhắc hai nơi này không phải nhắc đến du lịch biển mà lại nhắc đến với món đặc sản: “ca-ve”. Cái món “ăn” có từ thuở hồng hoang của loài người này xuất hiện ở hai địa danh này lâu hay mới, không ai biết rõ. Theo “giang hồ” đồn thổi thì cave xứ Đồ - Quất đã từng đi vào thi ca:
Không đi không biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biết ngon hơn đồ... nhà
Đồ nhà vừa xấu vừa già
Vừa thiếu sáng tạo lại ca cẩm nhiều
Không đi, không biết Đồ Sơn
Đi về mới thấy nó hơn đồ nhà.
Đồ Sơn là của quốc gia,
Đồ nhà là của ông bà ngoại cho!
Hay:
Đồ Sơn đâu chỉ chọi trâu
Còn nhiều thứ “chọi” trong lầu... bờ lu*
(Bờ lu = Blue = xanh)
Và Quất Lâm:
Quất Lâm anh ghé tiện đường
Mời anh “mua vé” lên giường... “quất” luôn
Lần sau anh lại thấy buồn
Về đây thư giãn để luôn khỏe người
Lần giở ngược lại những bài báo tố xứ Đồ - Quất có cave mới phát hiện ra một điều thú vị rằng, tác giả của những bài viết đó đa phần là nữ, hoặc nữ dưới bút danh nam giới. Mà chị em thì vốn ưa nghe tin đồn, qua tai ra miệng chị em thì con kiến hiền lành cũng thành con khủng long nanh nọc. Một đồn mười, mười đồn trăm, thôi thì tai tiếng xứ Đồ - Quất cũng phồng đủ cỡ Phù Đổng.
Một anh sống ở thành phố lâu ngày về quê chơi (quê anh ở Nam Định), mấy chú em họ cứ rỉ tai năn nỉ: “Bác ở chơi thêm vài hôm, để em dẫn bác đi “Quất Lâm Tự”! Có bác em có cớ dẫn đi, vợ em mới yên tâm, em đi một mình vợ em nó hiểu vấn đề ngay! Rõ khổ! Nhà có “cỗ” mà vợ nỡ dán băng dính vào miệng chồng!”.
Nhưng “cơ khổ”, anh thành phố vừa mới bùi tai hứng chí định gật thì đã thấy phu nhân alô xuống cho cô em dâu họ nhắn anh xã về ngay. Hóa ra cô ngó trên FB thấy chỗ chồng ở có tọa độ địa lý gần Quất Lâm quá! Mà vợ anh thì cũng chỉ nghe đồn là nơi đó có thể làm hư đàn ông thôi chứ đã có thực tế gì đâu.
Vậy đó, mới chỉ nghe đồn mà cấm đoán phòng xa thì quả là “định kiến phong trào” quá thể!
Những chị em này hình như có vẻ kém tự tin về nhan sắc và “kỹ năng sống” hay sao mà lo xa chồng mình hư hỏng đến thế! Trộm nghĩ, giả dụ xứ Đồ - Quất kia có mại dâm thật, mà là mại dâm nam thì chắc gì chị em đã la toáng lên?!?
Trong một bài viết trên mạng xã hội của tác giả P.L tả về sự “yêu nghề” của một em được cho là tiếp viên: “Cô khoe, có ngày cô dành thời gian tiếp đến 25 khách, kể cả thời gian cởi đồ rồi mặc đồ và đi từ sới nọ sang sới kia”. Đọc bài viết thì quả thấy P.L chả có thực tế tẹo nào. Em nó kể thế mà cũng tin. Cả ngày có 24h, yêu nghề đến mấy thì cũng phải nghỉ cỡ 6h, sửa soạn loanh quanh 2h, chỉ còn 16h, vậy mà cô tiếp được đến 25 khách thì cô quả là đánh giá thấp sức mạnh đàn ông Việt lắm lắm!
Lại có người gắn cho Đồ Sơn mỹ từ: “2C paradise” (ý nói Đồ Sơn là thiên đường của hai chữ C, cave và casino), còn Quất Lâm thì: “Nam Giao đệ nhất giá” (Nơi duy nhất ở Nam Định – Giao Thủy (thị trấn Quất Lâm) có hàng một giá – ý là giá dịch vụ nơi đây giống hệt nhau) - kể cũng quá đáng, nghe đầy cái giọng ghen ăn tức ở, đố kỵ kinh tế. Xứ Đồ - Quất bãi biển chưa đẹp, nước biển kém trong, kéo được du khách đến là may không thì ăn mày cả xóm. Người ta vừa mới phất lên được tí đã có kẻ định “áp thuế chống bán phá giá” là sao?!
Lời đồn thì như vậy, thực hư thế nào ai dám khẳng định, mà cũng chả ai dại mồm “khẳng định” là xứ Đồ - Quất có mại dâm, bởi nếu bạn là phụ nữ hẳn người đời sẽ nghĩ bạn “tác nghiệp” ở đó, còn nếu là đàn ông khác nào “lạy ông con ở bụi này”. Thêm nữa tố nhiều quá, nhà chức trách vào cuộc lấy đâu chỗ chơi. Chả dại! Đàn ông chả ai lại tự tay bóp... sụn của mình như thế!
Để tìm hiểu, anh em Hội Quán Cười chúng tôi đã xuống xứ Đồ - Quất “đi thực tế”. Nơi chúng tôi dừng chân là khu nhà hàng dọc bãi biển. Sau khi ong bướm cà kê, chủ quán điều một vài em khá xinh, mặt lành và hiền như người miền sơn cước ra ngồi với chúng tôi. Để tỏ ra sành điệu củ kiệu, một người trong nhóm hỏi bằng ngôn ngữ đường phố:
- Ở đây có... “đóng gạch” không em?
- Không đâu anh, ở đây “công nghiệp không khói”, lò gạch ô nhiễm môi trường lắm anh ạ - Cô gái rúc rích cười.
Một anh khác trong nhóm thô thiển hơn:
- Em có phải là cave không?
- Dạ em không biết ngoại ngữ, “cave” như là tiếng Pháp đấy anh nhỉ! “Cave” là gì vậy anh?
Bố khỉ! Anh bạn lầm bầm có vẻ tụt cảm xúc:
– Cave là gái mại dâm đó em!
- Ồ không có đâu anh... (Dừng một lát để dò xét) - Ở đây bọn em đâu có món đó, chỉ có dịch vụ chăm sóc những người đàn ông thiếu thốn tình cảm, bạn gái hắt hủi, vợ bỏ rơi thôi anh ạ.
Đi vài hàng khác, chúng tôi cũng hỏi những câu na ná, nhưng đều nhận được những câu trả lời tương tự. Thậm chí có một anh táo bạo hỏi một em trông có vẻ “tiết hạnh khả nghi”:
- Nếu em khai thật mình là cave thì anh sẽ thưởng tiền!
Vậy mà chúng tôi đều chỉ nhận được những nụ cười trừ tươi như hoa, những cái lắc đầu nhè nhẹ và thậm chí là những cái lườm tình tứ đến là... yêu.
Đấy, bạn thấy không xứ Đồ - Quất làm gì có mại dâm hay cave. Thế mà có tờ báo còn nỏ mồm nói: Đến người mù còn biết ở xứ Đồ - Quất có cave! Điêu! Mù cũng tùy loại nhé, mù bẩm sinh khác mù nhân tạo! Mù bẩm sinh mà biết thế thì bố ai tin!
Sau một hồi điều tra “cưỡi horse xem hoa”, hẳn bạn đọc cũng đồng ý với chúng tôi rằng xứ Đồ - Quất mại dâm chỉ là tin đồn đúng không nào? Oan ức cho người ta quá. Vậy tin vịt 24H cũng xin “minh oan” cho hai địa danh này bằng đoạn thơ sau:
Nghe đồn ở xứ Quất Lâm
Cave rõ lắm, mại dâm rõ nhiều
Đến nơi mới biết là “điêu”
Quất Lâm chỉ lắm, chỉ nhiều... cá tôm
Xa xa ở phía Đồ Sơn
Người ta cũng kháo mê hồn cave
Mình vừa lượn xuống đó về
Thì ra cũng chỉ... bề bề với... ngao
Thế mà báo chí thi nhau
Ném đá tấp nập làm đau xứ Đồ...
Cử Tạ