Mourinho không thể chơi đẹp như Abramovich muốn?
Chelsea hiếm khi kết hợp được cả phong cách lẫn sự hiệu quả trong những năm gần đây, và lời tuyên bố mới đây của HLV Jose Mourinho về chuyện từ bỏ bóng đá quyến rũ có thể khiến Chủ tịch Roman Abramovich cảm thấy “nóng mặt”. Điều gì sẽ xảy ra?
Chelsea có một hàng công không tồi, dù không có một tiền đạo sắc bén như Drogba trước đây, nhưng Eden Hazard, Oscar, Andre Schuerrle, Juan Mata và thậm chí Samuel Eto’o vẫn là những cái tên đáng mơ ước với nhiều đội bóng.
Mourinho xoay sang sơ đồ 4-2-3-1 để tận dụng hết nhân lực trên hàng công (vậy mà vẫn phải cho Mata ngồi ngoài, một quyết định đầy tranh cãi), nhưng rõ ràng là ông không biết cách làm cho Chelsea tấn công mượt mà, cuốn hút, và đặc biệt là hiệu quả như Chelsea của nhiệm kỳ đầu tiên. Một Chelsea phòng ngự đúng chất Mourinho.
Hãy quay về với 4-3-3
Có lẽ đó là hệ quả của một thói quen hình thành từ khi còn là thiếu niên của Mourinho: Cậu bé Jose thường đi thị sát các đối thủ thay cho cha mình, ông Felix Mourinho, phân tích điểm mạnh và điểm yếu của đối phương, rồi thậm chí đề ra phương án khắc chế. Một lần, Mourinho đã từng được cha thưởng tiền, nhờ “tư vấn” thành công cách cầm hòa đối phương 0-0.
Sau này, khi là trợ lý của Bobby Robson, Mourinho cũng tỏ ra đặc biệt xuất sắc trong các báo cáo phân tích đối thủ. Tóm lại, ông là người giỏi phát hiện và khai thác những sai lầm của đối phương, hơn là một chiến thuật gia có thể phát triển khả năng tấn công lên đỉnh cao nghệ thuật.
Mourinho cần phải quay về với 4-3-3
Đó là sơ đồ ưa thích của Mourinho, vì như ông giải thích: “Việc có thêm một tiền vệ là lợi thế của chúng tôi. Nếu ai đó kèm anh ta, khoảng trống của họ sẽ lộ ra.” Hàng tiền vệ hình tam giác, với một “mỏ neo” ở phía dưới là điều Mourinho mong muốn. Claude Makelele đã giữ vai trò này trong mùa giải "bê tông cốt thép" 2004-2005.
Mourinho đã từng xếp Chelsea chơi 4-3-3 trong trận gặp West Ham mùa này, với John Obi Mikel chơi ngay phía sau Frank Lampard – Ramires, đẩy Oscar sang cánh phải. Kết quả: Chelsea thắng 3-0 khá đơn giản, không hoa mỹ, nhưng rất hiệu quả.
Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc là hàng công 9 người của Mourinho (6 tiền đạo và 3 tiền vệ công) sẽ phải cạnh tranh dữ dội cho 3 suất đá chính. Và ngay cả khi dẹp yên được phòng thay đồ, thì Mourinho cũng sẽ vấp phải một thử thách khác: Roman Abramovich, người thích bóng đá tấn công quyến rũ, hơn là thu lu trong hang động và chờ thời cơ.
Phía trước là chặng đường có thể quyết định số phận chiếc ghế của Mourinho, nhưng đáng tiếc là tại Chelsea, ông cũng không có quyền được là chính mình.