Don Quixote Wenger đã đánh bại Cối xay gió
Vị trí đầu bảng Premier League của Arsenal thời điểm này là minh chứng cho ba điều: Niềm tin, kinh nghiệm và sức trẻ. Người đứng ở trung tâm của những phẩm chất ấy là HLV Arsene Wenger, một Don Quixote của bóng đá hiện đại.
Ông kỷ niệm 17 năm dẫn dắt Arsenal vào hôm thứ Hai tuần trước, với đủ mọi vai trò, nhà quản lý, HLV và cố vấn cho mọi lĩnh vực của đội bóng. Đội bóng của ông giành chiến thắng vào đêm thứ Bảy, khi tất cả những đối thủ chính trên đường đua đến chức vô địch đều thua hoặc hòa.
Một triết lý đi ngược thời đại
Đó là ngày mà một triết lý tưởng chừng đã chết bỗng leo lên đỉnh cao và gầm vang. Một triết lý tưởng chừng rất cũ, và thậm chí bị vùi lấp trong một thời đại mà bóng đá không thể thiếu đi sức mạnh của tiền bạc, chừa rất ít oxi cho những cầu thủ trẻ, và dường như cũng chẳng còn đất cho sự kiên nhẫn với những HLV.
Ông Wenger là HLV duy nhất ở Premier League hiện nay có thâm niên từ 3 năm trở lên với CLB của mình, trong một giải đấu mà một nửa số nhà cầm quân gắn bó chưa đầy một năm với đội bóng họ đang dẫn dắt.
Trong 5 mùa giải gần nhất, Arsenal tiêu 188 triệu bảng, kém Man City (640 triệu), Chelsea (390 triệu), Man united (230 triệu), Liverpool (304 triệu), chỉ nhỉnh hơn Aston Villa (179 triệu) và Sunderland (153 triệu) một chút.
Trong kỷ nguyên của ông Wenger, Arsenal đã tiêu 409 triệu bảng để mua cầu thủ, , bằng số tiền mà Roberto Mancini và Manuel Pellegrini đã “đốt” ở Man City chỉ trong 4 năm. Hơn thế, Arsenal cũng đã thu về 364 triệu từ bán cầu thủ, tức là trong thời đại của ông Wenger, Arsenal chỉ tiêu khoảng 45 triệu bảng, gần bằng số tiền họ bỏ ra để mua Mesut Oezil mùa này.
Đó giống như cuộc chiến của Don Quixote với cối xay gió. Bạn làm sao chiến thắng nổi, với chi tiêu ít ỏi, với việc phải dành đất thử lửa những cầu thủ trẻ, và hứng chịu những lời chỉ trích không ngớt suốt một thập niên qua? Bạn làm sao tồn tại được ở một thế giới mà mọi thứ có vẻ đều ngày một nhất thời hơn, không riêng gì bóng đá?
Ông Wenger từng bị nhiều chỉ trích vì chi tiêu quá ít ỏi
“Wenger biết”
Nhưng chiến thắng trước Swansea vào đêm thứ Bảy tuần trước giống như một điều gì đó thật bất thường, đi ngược thời đại và xóa bỏ những gì đang thịnh trị. Arsenal chiến thắng không từ những đường kiến tạo hay làm bàn của Mesut Oezil, cầu thủ đắt giá nhất trong lịch sử, mà từ những cầu thủ trẻ ông Wenger đã tin tưởng. Serge Gnarby mở tỉ số (bàn đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu đỉnh cao), và Aaron Ramsey ghi bàn thắng thứ hai.
Rất nhiều cầu thủ đàn anh của The Gunners đã “giúp đỡ” Gnarby ở pha bóng ấy. Ramsey di chuyển từ trung lộ để thu hút, Jack Wilshere băng lên và thực hiện một đường chuyền sắc bén, trước khi Olivier Giroud đặt người đồng đội trẻ tuổi của mình vào một “mâm cỗ” thật dễ xơi!
Gnarby được ra sân vì Theo Walcott, cầu thủ chạy cánh nhanh nhất của Arsenal, bị chấn thương, và người thường chơi thay cho anh, Alex Olex-Chamberlain cũng gặp vấn đề về sức khỏe. Đội hình của Arsenal hiện tại dường như cũng không phù hợp để ông Wenger tấn công cối xay gió, với sự vắng mặt của Santi Cazorla, Lukas Podolski, Abou Diaby, Tomas Rosicky và Mikel Arteta, đều vì chấn thương.
Nhưng cậu bé Gnarby, được mua về từ Stuttgart với giá chỉ 100 nghìn bảng năm 16 tuổi đã tỏa sáng, như để chứng minh rằng chuyện các CĐV Arsenal vẫn gọi chệch đội bóng của mình thành Arsene-Know (Arsene biết phải làm gì) để bày tỏ sự tin tưởng không chỉ là một câu chuyện vui. Wenger hiểu những gì ông đang làm: Hãy nhìn sự tiến bộ đáng kinh ngạc của tiền vệ sinh năm 1990 Ramsey mùa này, tất cả sẽ hiểu.
8 năm trắng tay là quá dài với một đội bóng đã từng ở tột đỉnh vinh quang của bóng đá Anh, và còn chinh phục mọi khán giả bằng một lối chơi ban bật kinh điển. Nhưng ông Wenger vẫn được tin tưởng. Thậm chí, cổ đông chính của Arsenal, Stanke Kroenke, còn khẳng định rằng Wenger sẽ ở lại đến khi nào ông muốn rời đội, và mọi quyết định của ông sẽ được tuân thủ triệt để.
Wenger đang thành công với những triết lý riêng của mình
Don Quixte đã hạ được Cối xay gió
“Tôi muốn ở đây mãi mãi” – Ông Wenger phát biểu sau trận đấu với Swansea, thắng lợi thứ tám liên tiếp của mình. “Nhưng điều đó đồng nghĩa với bất tử, và tôi không ngây thơ đến mức tin rằng mình có thể”.
Phải, Arsenal đang đứng đầu bảng, nhưng mùa giải mới chỉ đi qua 6 vòng, và các đội bóng lớn đều tỏ ra thiếu ổn định sau một mùa bóng thay HLV đồng loạt. Mùa Đông, thời điểm khắc nghiệt nhất của mùa giải sắp đến, trong khi những vấn đề của Arsenal vẫn còn đó: Một hàng phòng ngự còn chắp vá, một tuyến tiền vệ tấn công tuyệt vời, nhưng thiếu sự chắc chắn, và trên hàng công, họ chỉ còn một chân sút cắm khả dĩ là Olivier Giroud.
Tuy nhiên, chứng kiến Arsenal hít thở bầu không khí đầy hưng phấn trên đỉnh cao là một khoảnh khắc giàu ý nghĩa. Đó là khoảnh khắc chiến thắng của một đội bóng với con đường hoàn toàn ngược lại những gì đám đông theo đuổi, và một HLV rất kiên định với những thứ bị coi là quá ngây thơ vào thời điểm hiện tại, dù là một khoảnh khắc chiến thắng quá hiếm hoi.
Arsenal có thể không giữ được vị trí ấy khi mùa giải kết thúc. HLV Wenger cũng có thể không ở lại đội bóng này mãi mãi. Nhưng những khoảnh khắc mà Don Quixote đánh bật được Cối xay gió là những phút giây quý giá. Nó giữ lại niềm tin vào những điều tưởng chừng không thể, những điều có thể không đem lại một danh hiệu cụ thể nào, nhưng sẽ khiến bạn phải sống hết mình. Cho đến phút chót.