“Báo đen” Eusebio: Một thời lừng lẫy (kỳ 2)
Một huyền thoại nói về người giỏi nhất thế giới thật không dễ dàng. Nhưng Eusebio đã có ngay sự lựa chọn của mình.
Với những người đã từng "ăn bóng đá, ngủ bóng đá" vào khoảng thời gian mà việc xem bóng đá trên TV còn chưa dễ dàng như ngày nay, những cái tên như Ronaldo, Luis Figo, Zidane, Romario, Maradona, Klinsmann, Bergkamp… luôn mang lại những cảm xúc đặc biệt. Đấy là thời mà bóng đá chưa bị toàn cầu hóa, chưa nhuốm màu thương mại và mỗi cầu thủ đều mang một nét đặc trưng riêng không thể pha lẫn. Từ 3/12, hàng tuần chúng tôi xin gửi đến bạn đọc loạt bài “Những huyền thoại không thể quên”, nơi những thần tượng ngày nào bộc bạch và ôn lại những kỷ niệm của một thời oanh liệt. Họ cũng trả lời trực tiếp những nghi vấn và những câu chuyện được thêu dệt về mình khi còn thi đấu, nhưng chưa từng có cơ hội thanh minh, hay giãi bày, thậm chí những “thâm cung bí sử” mà người hâm mộ quan tâm. |
Eusebio: "Cristiano Ronaldo sẽ thay thế tôi"
* Ông có bao giờ nghĩ đến chuyện rời Benfica khi ở đỉnh cao phong độ? Có phải nhà độc tài Salazar đã ngăn ông ra nước ngoài?
Đúng là như vậy. Thật không may là tôi không được trải nghiệm cảm giác chơi ở nước ngoài, dù nhìn lại sự nghiệp, tôi không thể nói việc ở lại trong nước là dở. Nhưng ở thời điểm ấy, tôi quả thật đã thất vọng vì nếu sang Italia thu nhập của tôi đã tốt hơn.
Tôi suýt nữa đã ký với Inter Milan năm 1966 thông qua vợ tôi, đang sống tại Italia. Giá chuyển nhượng dự kiến là 3 triệu USD, rất nhiều và là một kỷ lục. Ở một tháng tại Italia, tôi có thể kiếm được tương đương 3 năm tại Benfica, tôi có thể dùng tiền ấy mà mua phân nửa thành phố Lisbon. Còn về chính quyền Salazar, tôi chỉ có thể nói là ông ấy yêu nước mình, chưa từng cướp bóc của ai. Khi chết đi, Salazar không để lại nhiều tài sản vì với ông tiền bạc không phải là mối bận tâm. Khi tôi đến và nói chuyện với ông ấy về chuyển nhượng, Salazar đã nói: "Anh là di sản của Bồ Đào Nha, anh không đi được".
Ronaldo sẽ thay thế Eusebio
Tôi xem mình là một công dân của thế giới, nhưng họ không nhìn theo cách đó. Thật lạ lùng là khi tôi đi cùng với phái đoàn Tổng thống Bồ Đào Nha, mọi người không nhận ra nguyên thủ nước tôi mà chỉ nhận ra tôi. Có thể nói Benfica đã rất may mắn vì Eusebio đã dành trọn đời để thi đấu cho họ.
* Ông đã chơi với những huyền thoại lẫy lừng nhất của bóng đá thế giới - Pele, Best, Di Stefano, Puskas, Charlton. Theo ông, ai là giỏi nhất?
Họ đều là những siêu sao. Nhưng giỏi nhất ư? Alfredo Di Stefano. Ông ấy hội đủ mọi yếu tố của một thiên tài.
* Trong trận đấu với Brazil, ông đã mắng một đồng đội vì vào bóng thô bạo với Pele. Ông nói gì vào lúc ấy thế?
Tôi không hề tức giận với đồng đội của mình. Pele là đối thủ nhưng cũng là một người bạn. Hôm ấy Pele không cần phải ra sân, nhưng anh ta vẫn cố vào thi đấu. Morais thực hiện một pha xoạc bóng. Tôi không tức giận với Morais mà chỉ bày tỏ sự ủng hộ dành cho Pele.
* Có thật là sau trận bán kết World Cup 1966, ông hay tin tuyển Anh sẽ đến một rạp chiếu bóng ở Leicester nên đến đấy trước để chờ tặng cho Bobby Charlton một chai rượu?
Bobby quả là một người bạn của tôi. Nhưng chờ tặng rượu ư? Chuyện này không có. Thời ấy tôi có rất nhiều người bạn chơi cho tuyển Anh: Charlton, Denis Law, George Best. Tôi là fan của Man United.
Trong thế giới bóng đá, bạn vẫn có thể có nhiều bạn bè. Khi tôi gặp vấn đề về sức khỏe, tôi nhận được lời thăm hỏi của tất cả: Cruyff, Beckenbauer, Pele, và Bobby Charlton. Điều ấy thật ấm áp.
* Trải nghiệm tại sân Wembley của ông không đáng nhớ mấy. Ở ấy ông đã bị loại khỏi World Cup 1966 và thua 2 trận chung kết Cúp C1 cùng Benfica. Ông có vui khi sân này bị giật sập không?
Tôi không hề buồn với những trải nghiệm tại Wembely. Tôi đã chơi ở đó và ghi bàn. Tôi chỉ thất vọng vì đội nhà thua trận, nhưng tôi vui vì những trải nghiệm của bản thân, được chơi bóng tại một trong những sân đẹp nhất thế giới.
* Nhìn lại sự nghiệp, bàn thắng nào của ông đẹp nhất?
Nó đến trong trận Benfica gặp La Chaux de Fonds (Cúp C1, vòng 2, mùa 1964-65, Benfica thắng 5-0). Tôi từng ghi nhiều bàn vào lưới những đội bóng lớn nhưng tôi xem pha ghi bàn này là đẹp nhất.
Nó là một sản phẩm của nghệ thuật. Tôi chơi một-hai với Simoes và đối mặt với 2 hậu vệ. Tôi giả vờ tung một cú sút, hậu vệ kia che mặt lại, tôi tâng bóng qua anh ta, rồi giả vờ tung một cú sút nữa, hậu vệ còn lại cũng che mặt và thế là tôi tâng bóng tiếp. Lúc bóng chạm đất thì tôi tung cú vô lê, thủ môn đối phương vừa nhổm người thì bóng đã ở trong lưới rồi. Mọi người ăn mừng, thậm chí thủ môn của đối phương cũng tán thưởng tôi.
* Có thật là Jose Mourinho đã gọi điện để xin ông lời khuyên? Ông có muốn mình trẻ lại để chơi bóng cho "Người đặc biệt"?
Mourinho là một người bạn. Tôi biết anh ấy suốt một thời gian dài, từ trước khi anh ấy trở thành HLV cơ. Chúng tôi nói chuyện, về nghề bóng đá và về cuộc sống gia đình. Đấy là một HLV tài năng có thể cầm quân cho bất kỳ đội nào trên thế giới. Nhưng thời gian đâu thể trở lại. Eusebio đã thành "báo già" mất rồi, đâu có duyên được đá cho Mourinho.
Eusebio là cầu thủ bóng đá vĩ đại nhất Bồ Đào Nha
* Năm 2003, ông được bầu là cầu thủ vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá Bồ Đào Nha. Cristiano Ronaldo có khả năng thay thế vị trí này của ông không?
Có. Hoàn toàn có. Cristiano đang đi trên con đường đó, không chỉ bởi anh ấy hay nhất Bồ Đào Nha mà còn hay nhất thế giới nữa.
* Theo ông, cầu thủ ngày nay và ngày trước ai giỏi hơn?
Điều kiện thi đấu ngày nay đã tốt hơn. Quả bóng nhẹ hơn, giày tốt hơn, sự chuẩn bị chu đáo hơn. Tôi rất nhanh, lừa bóng giỏi và bén nhạy nữa. Tôi nghĩ đá vào thời nay tôi sẽ ghi nhiều bàn hơn.
* Khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của ông là gì?
Thật khó để chọn. Vào chung kết Cúp C1 khi vừa gia nhập Benfica và ghi 2 bàn vào lưới Real của Di Stefano là một trải nghiệm tuyệt vời. Khi ông ấy đề nghị tôi đổi áo, tôi đã cảm thấy sung sướng vô cùng. Trở thành Vua phá lưới của World Cup 1966 cũng là một khoảnh khắc tuyệt diệu. Nhưng tôi chọn trận chung kết Cúp C1 năm 1962 là đáng nhớ nhất. Khi ấy tôi chỉ vừa 19 tuổi, vừa chân ướt chân ráo ở châu Phi sang.
Video màn trình diễn của Eusebio ở World Cup 1966, giải đấu ông trở thành vua phá lưới
* Trong mối quan hệ kình địch giữa 2 đội bóng thành Manchester, rất hiếm cầu thủ nào chuyển từ M.U sang Man City mà vẫn được các fan M.U yêu quý. Huyền thoại Peter Schmeichel đã rơi vào hoàn cảnh như thế. Mời các bạn đón đọc Schmeichel & câu chuyện bí ẩn về MU (Kỳ 1) vào 7h sáng thứ Năm 16/1.