Vợ ơi, xin đừng thả rông!
Vợ xinh đẹp ơi, anh thống thiết xin nàng đừng bỏ quên áo nịt ngực ở xó tủ!
Cực chẳng đã tôi mới viết lá thư này gửi đến nàng chứ thực chất tôi yêu vợ tôi, yêu vòng 1 của nàng lắm.
Xin tự giới thiêu, tôi năm nay 35 tuổi, từng là lưu học sinh về nước với chuyên ngành toán, chuyên sâu bất đẳng thức. Tôi đã có 1 vợ, 1 con và 1 chó cún. Hiện tại gia đình đang sinh sống ở một khu chung cư đóng tại Thủ Đô. Sau bao năm vò võ độc gối đơn chăn, năm 32 tuổi tôi mới lấy vợ trong sự mừng vui khôn xiết của ông bà, bố mẹ, anh em, bạn bè làng xóm và cả những người không quen biết.
Vợ tôi năm nay tròn 30 tuổi, nói thật là nàng xinh đẹp, khéo léo, công việc ổn định thiên về nghệ thuật. Khi tán tỉnh, tôi đã hất đổ mọi gốc cây si cổ thụ xung quanh nhà vợ và hạ gục cả nhạc phụ, nhạc mẫu lẫn em trai nàng.
Cuộc tình duyên đẹp đẽ cân xứng càng thêm hạnh phúc khi sau đám cưới 14 tháng vợ sinh hạ cho tôi một hoàng tử. Trong thai kỳ, vợ tôi được bố mẹ đôi bên tẩm bổ ác liệt nên khi đưa vợ lên bàn đẻ, tôi giật mình khi thấy bàn cân quay vèo vèo, kim chỉ vào con số 73kg. Sau khi sinh, nàng vẫn rất béo nhưng vì con, vợ yêu hết sức chăm chỉ ăn uống để cho con bú dù đêm ngày nung nấu mộng làm đẹp để ngày đi làm, đồng nghiệp phải bàng hoàng mà khâm phục.
Theo thời gian, thằng cu cứng cáp dần lên cũng là lúc cơ thể vợ đã ngót mỡ đi nhiều. Nàng dần dần chính thức lấy lại phom dáng gần đẹp như hồi son rỗi tuy có phần phì nhiêu hơn trước. Điều vô cùng thích thú dành cho tôi là do quá trình mang thai tích mỡ và cho con bú đúng tư thế nên vòng 1 của nàng nảy nở và đẹp hơn rất nhiều. Thú thực, ngày còn tình yêu tình báo, vài lần dòm trộm tôi biết nàng dùng phụ tùng nâng ngực chứ thực chất cân nặng của "trái đào" cũng có đáng là bao.
Người ta nói "Bộ ngực của đàn bà là món quà cho đàn ông" cấm có sai. Vợ đẹp, con xinh, "món quà" lại hấp dẫn thử hỏi tôi còn gì sung sướng hơn?! Tuy nhiên, có một vấn đề mới nảy sinh, vấn đề khiến tôi đau đầu đến mức phải tâm tình ra lá thư này gửi đến nàng. Đó là vợ bỗng nhiên coi "thả rông" là điều hết sức vô tư, thoải mái.
Sau khi sinh con, nhiều phụ nữ coi việc không mặc áo ngực là điều thân quen
Ở nhà chăm con, không mặc áo ngực là điều bình thường mà mọi bà đẻ ai cũng vậy. Ra đường đi đổ rác hay chạy ù ra chợ cóc đầu phố mua cái rau miếng đậu, thôi thì áo sống làm gì cho rườm rà mất thời gian. Người ta vẫn trưng "ốc vặn" "ốc bươu" đầy ra có làm sao. Tôi tạm gật gù với lý lẽ khi vợ giãi bày.
Tuy nhiên, kịch tính câu chuyện giữa vợ chồng bắt đầu được đẩy lên cao khi nàng đi làm trở lại. Thân hình nở nang hơn nên váy áo khi xưa không còn mấy cái mặc vừa. Vợ tôi lao vào cơn cuồng mua sắm như thiêu thân. Nhưng vì bận con mọn nên hầu hết chỉ mua sắm qua kênh online là facebook, shop điện tử và đường xách tay. Cơn lũ mua sắm qua đi, để lại cả mớ váy áo cái chật ních cái lại rộng thùng thình vứt chỏng chơ trong xó tủ không một lần nàng ngó ngàng dù vẫn còn nguyên tem mác.
Lợi dụng 3 vòng nảy nở mềm mại mặn mà, vợ tôi ra sức mặc đồ bó sát, váy ôm khít cơ thể nhưng không hề mặc áo nịt ngực. Thấy chồng thắc mắc, nàng cằn nhằn rằng mặc áo nịt ngực khi cương sữa đau đớn, tức tối ai hiểu cho. Rồi thì thanh minh thanh nga rằng đã chọn lựa chất vải cứng, dầy không ai thấy gì đâu mà sợ. Trộm vía được cái "đào tiên" của vợ cũng gọn ghẽ, vừa vặn nên không là tiêu điểm chú ý cho thiên hạ. Nhưng tôi vẫn phấp phỏng lo âu trong khi nàng cứ tưng tửng từng tưng.
Khốn khổ cho tôi thay cái "trộm vía" ấy không kéo dài được bao lâu cho đến một ngày. Một ngày không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà vợ yêu đến rủ chồng đi ăn trưa. Hứng chí thế nào mà người phụ nữ xinh đẹp nhất trong gia đình bé nhỏ của tôi quyết định mời thêm một số đồng nghiệp của chồng đi ăn cùng (chả là vợ yêu cũng giao lưu facebook với anh chị em cùng phòng tôi).
Cả nhóm bàn bạc và quyết định đi bộ ra một quán bún bò Huế nằm trong ngõ nhỏ sau cơ quan của tôi. Trên đường cuốc bộ ra quán ăn, vợ chồng tôi không may bị nước mưa tồn đọng trên tấm bạt của quán trà đá vỉa hè dội vào người. Tôi thì chả sao nhưng tôi cảm thấy xấu hổ vô bờ bến khi nhìn sang nàng. Có lẽ kiếp sau tôi cũng chưa quên cái ngày đen đủi này. Hôm đó vợ yêu mặc chiếc váy màu be khá ôm. Khi nước bắn vào người, chất liệu chun co giãn mau chóng thấm hút và lộ nguyên "điều bí mật".
Một điều tai hại hơn cả là lúc đó tất cả đồng nghiệp đi cùng đều tận mắt chứng kiến vợ tôi ướt nhẹp cùng bộ ngực thả rông rất phản cảm. Ngồi ăn cũng không xong mà đứng lên ra về cũng dở. Tất cả cùng ngượng ngùng, duy chỉ có nàng dường như không nhận thấy hai vệt màu nâu của mình đang hiện nguyên hình trước ánh sáng. Tôi tinh ý nhận thấy những tia nhìn lấm lét của mấy tay đi cùng dù thoáng qua như điện xẹt nhưng cũng mau mắn đậu lại trên "đào tiên" của vợ mà trong lòng điên lắm.
Tôi cùng các chiến hữu mau chóng giải quyết bát bún cao có ngọn với sự gượng gạo, lảng tránh và trong lòng tha thiết muốn rút lui. Nhưng nhân vật gây bão vẫn nhẩn nhơ ăn từng cọng bún, nhâm nhi từng miếng giò tai, thậm chí nàng còn cố gắng thuyết phục cả đám đi xơi chè bưởi ở quán kế bên.
Sau buổi tan tầm, tôi lao thẳng về nhà như một cơn lốc với ý định sẽ dội toàn bộ sự tức giận, ngượng ngùng, xấu hổ vào cô vợ bé nhỏ. Vậy mà cô nàng xinh đẹp của tôi lại cười xòa và thản nhiên nói: "Thả rông bây giờ mới là mốt, e không thả, bạn bè anh sao biết anh có hàng chuẩn." Tuyên bố của nàng khiến tôi chỉ còn biết rủn người mà "á khẩu". Thấy chồng làm căng, vợ tôi lững thững bước lên cầu thang vào phòng ngủ bỏ lại tuyên bố: "Chả sao cả! Bạn em thả rông đầy, chồng nó có nói gì đâu. Anh chả thích xem ảnh nóng còn gì."
Ừ thì đúng là tôi thích xem ảnh người mẫu. Thử hỏi có ông nào mà lại không thích gái đẹp. Nhưng hỡi ôi vợ yêu, gái khác với vợ. Anh thích gái mặc hở nhưng vợ anh phải mặc kín. Anh thống thiết xin nàng đừng vứt áo nịt ngực ở xó tủ nữa. Hay nàng muốn anh đeo mo cho đỡ ngượng khi đến sở. Hay nàng muốn anh điên đầu vì những xì xào rúc rích của đám con gái mỏ nhọn ngồi lê phòng bên cạnh mỗi khi anh đi qua cửa. Hay nàng muốn các bà cô cùng khu phố bĩu môi khi ai đó nhắc đến vợ chồng mình?! Vợ yêu à, hãy biết soi gương mà dừng lại trước khi con trai mình đủ lớn để hỏi "Sao ngực áo bố không có cái nốt ruồi như của mẹ?"
Hà Nội/ Ngày/ Tháng/ Năm
Ký tên: Người chồng đau khổ vì ngực vợ