Vị đắng của đời con gái

Tôi đã cố tình để người yêu phát hiện chuyện tôi ăn ngủ với người đàn ông khác.

Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta mắc phải sai lầm. Có những sai lầm, chúng ta có thể sửa sai được... nhưng có những sai lầm sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai để ta làm lại, nó sẽ ám ảnh ta suốt cả cuộc đời. 

Và những điều sâu kín ấy, ta không dám tâm sự, chia sẻ cùng ai... dù là những người thân thiết nhất. Vì biết đâu, khi chia sẻ những điều đó sẽ làm những người mình yêu thương bị tổn thương sâu hơn. Vì thế nên đã không có ít bạn trẻ đã thú nhận những "bí mật động trời" của mình, không chỉ để tìm sự chia sẻ, cảm thông... mà để họ tìm cho mình cảm giác nhẹ nhàng, bình yên sau những ngày tháng nặng lòng ôm mang nỗi buồn đó!

Cái giá phải trả, đó là một đêm…

Đêm đó tôi đã chính mắt phát hiện đôi nam nữ xấu xa ấy đã phản bội tôi.

Người yêu ư? Bạn thân ư? Hết lòng vì tôi ư? Coi tôi như chị em ruột ư? Có giá trị gì không khi đằng sau lưng tôi lại đang giở trò gian díu với nhau? Tại sao anh ta vẫn làm "chuyện ấy" với tôi, cùng lúc với cô ấy? Tại sao cô ấy vẫn nghe tôi tâm sự tất cả mọi chuyện mà vẫn hành động như vậy? Tôi đã làm gì sai sao?

Ngỡ tưởng mình là người may mắn nhất trên đời khi có vòng tay cha mẹ bao bọc, có một người đàn ông luôn đặt mình lên vị trí đầu tiên, có một người chị em tốt luôn cạnh bên, nhưng viễn tưởng ấy đã đổ sập ngay dưới chân tôi khi nhìn thấy hai người họ lên giường cùng nhau.

Tôi chẳng thể ngờ được có ngày mình lại bị chính những người thân thiết nhất phản bội. Nhưng tôi đâu có ngu, tôi đâu có thể cứ im lặng để họ tiếp tục cười vào mặt mình, bị chơi xỏ mà vẫn cười nhăn nhở không hay biết gì. Họ đã chà đạp lên trái tim tôi, chính họ đã đẩy tôi vào bước đường này.

Để cho con tim mình được khóc, được trút hết đau buồn trong một đêm, kể từ ngày hôm sau, tôi bắt đầu lên kế hoạch trả thù.

Ngày hôm sau, bước đầu tiên cho kế hoạch trả thù, tôi đã đến nhờ anh bạn hàng xóm, người đã từng bày tỏ tình cảm với mình, nhờ anh ta giả đóng làm người tình mới của tôi. Nhưng ở đời đâu có dễ dàng như vậy? Anh ta đâu thể để tôi lợi dụng mà không đòi hỏi gì? Đến đây mọi người chắc cũng hiểu thứ mà tôi đã phải đem ra đánh đổi là gì để có thể thực hiện được kế hoạch của mình.

Cái giá phải trả, đó là một đêm…

Tôi cố tình để người yêu phát hiện mình ăn nằm với một người đàn ông khác. Tôi muốn anh ta phải nếm trải mùi bị người yêu “cắm sừng”.

Bước thứ hai, tôi đã thuê một người phụ nữ ở một câu lạc bộ đêm, cô ấy rất quyến rũ, ăn nói lại đưa tình, tôi thuê cô ta để làm mồi câu, tiếp cận bạn trai mình để anh ta bộc lộ rõ bản chất.

Đúng như những gì tôi đã vạch ra, người phụ nữ ấy đến ngay lập tức hớp hồn được bạn trai tôi. Anh ta quay ngoắt 180 độ, bỏ rơi luôn cô bạn thân của tôi. Giờ đây, chính bạn tôi lại là người phải nếm trải cảm giác yêu phải một người không còn thuộc về mình.

Nghĩ thấy vừa nực cười, lại vừa đau. Giờ chính tôi lại là người nói toàn bộ sự thật cho bạn mình và cả anh ta biết. Người phụ nữ tôi thuê hết hợp đồng, cũng rời anh ta mà đi.

Đến bây giờ, ai trong số chúng tôi cũng phải nếm vị đắng của cái tình. Vị đắng của bọn họ là vị đắng của sự dối trá và trả đũa. Còn vị đắng của tôi, là vị đắng của đời con gái và sự phản bội.

Đáng đời lắm!

Vị đắng của đời con gái - 1

Đến bây giờ, ai trong số chúng tôi cũng phải nếm vị đắng của cái tình (Ảnh minh họa)

Mất tiền, mất "cái ngàn vàng" vẫn không giữ được anh

Chẳng dám trách ai, chỉ trách tôi đã ngu ngơ, dại khờ, chỉ một lòng yêu anh!

Tôi năm nay 21, học đại học xa nhà nên phải thuê trọ gần trường để ở. Hàng tháng, đều đặn ngoài số tiền bố tôi gửi lên để trả tiền phòng trọ, tiền sinh hoạt, ăn uống thì mẹ tôi vẫn gửi riêng lên cho tôi ít tiền, gọi là tiền tiêu vặt hàng tháng. Ban đầu tôi nói mẹ không cần gửi thêm vì số tiền bố gửi, tôi vẫn đủ để xoay xở. Nhưng mẹ vẫn một mực dặn dò rằng, cứ cầm lấy mà tiêu, nếu không dùng thì đem đút lợn, phòng khi khẩn cấp cần dùng tới.

Nghe lời mẹ, hàng tháng tôi vẫn nhận tiền đủ. Vài tháng đầu, tôi chẳng có nhu cầu gì để tiêu đến số tiền mẹ cho, chỉ riêng tiền bố gửi lên, tôi vẫn dư ra chút ít. Sang tới tháng thứ năm, khi tôi bắt đầu có người yêu thì mọi chuyện đã hoàn toàn khác.

Bạn trai hơn tôi một tuổi, cũng đang học đại học nhưng khác trường. Anh cũng như tôi, từ quê lên thành phố để học. Tôi thấy anh cũng hiền lành và chất phác nên chẳng ngần ngại trao gửi tình cảm. Hai đứa nhận lời yêu nhau, nương tựa vào nhau mà sống.

Hoàn cảnh gia đình anh cũng nghèo khó, là người yêu, thấy anh như vậy, tôi không đành lòng nên lấy số tiền mẹ cho để “nuôi” anh. Ban đầu chỉ là tiền ăn, dần dần cả tiền đi chơi điện tử, đi uống nước, cà phê của anh, tiền xem phim của hai đứa, đều từ tiền của mẹ tôi mà ra.

Càng ngày anh càng đòi hỏi nhiều hơn, có bao nhiêu, anh tiêu sạch bấy nhiêu. Tôi thấy cảnh đó mà xót xa quá! Anh đâu biết số tiền đó là mồ hôi, công sức của cha mẹ tôi làm lụng quanh năm suốt tháng, trong khi anh thì tha hồ bày vẽ đủ trò để tiêu khiển cho bằng bạn bằng bè.

Suốt thời gian sau này vẫn vậy. Dù nhiều lần tôi đã nói với anh về vấn đề này, cả việc nói thật tiền đó là tiền riêng mẹ tôi cho để mong anh biết điều mà đừng đòi hỏi quá đáng nhưng mỗi lần như vậy, anh đều gạt phắt đi và nói sang chuyện khác.

Một hôm, anh lại xin tôi tiền đi chơi điện tử. Bực mình quá, tôi nặng lời với anh và hai đứa đã cãi nhau một trận rất to. Anh vùng vằng đòi chia tay tôi.

Tôi vẫn rất yêu anh, chỉ riêng có chuyện tiền nong tiêu xài của anh là khiến tôi đau đầu. Tối hôm anh đòi chia tay, anh tắt máy, không liên lạc với tôi nữa.

Tôi sợ mất anh nên đã lao thẳng đến phòng trọ của anh, tối đó tôi đã thấp giọng và xin lỗi anh vì đã to tiếng với anh như vậy. Xin lỗi thôi chưa đủ, anh vẫn đuổi tôi về, nói không muốn nhìn mặt tôi thêm nữa.

Hết cách, tôi buộc phải dùng tới vũ khí cuối cùng của mình, đó là “cái ngàn vàng”. Và tôi đã tự nguyện trao thân mình để níu giữ anh.

Giữ người ở lại, chứ sao giữ được người ra đi, anh đã muốn Rời bỏ tôi thì sớm muộn cũng bỏ tôi thôi. Kể từ sau đêm đó, tình cảm của hai đứa không còn như trước, anh cả ngày bận rộn với công việc riêng của mình, chỉ đến tối, tôi vác xác tới “cho” anh thì mới được gặp anh một lúc.

Hy sinh tất cả, song cũng chẳng thể giữ được trái tim anh khi anh đã có người khác. Cô gái ấy đẹp hơn tôi, ăn chơi hơn tôi, và nhất là nhiều tiền hơn tôi.

Khi biết anh có người khác, tôi chỉ biết ngậm ngùi rút lui. Giờ đây nghĩ lại, tôi thấy mình thật ngu ngốc. Tôi không dám nói chuyện này với ai, ngay cả mẹ, tôi cũng phải nói dối. Mẹ vẫn thường xuyên hỏi tôi có đủ tiền tiêu không nhưng mẹ đâu biết rằng, thời gian qua, số tiền mẹ cho, tôi đã dành hết cho anh. Vậy mà tôi nói dối mẹ, mình cần mua thêm sách vở để học. Cũng may đến giờ tôi đã dứt được anh và sống cuộc sống lý trí của riêng mình.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Thanh Trà (Theo gurl) ([Tên nguồn])
Thú tội chuyện... yêu Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN