Trả thù tình (P.6)
Hoàng giục Nga đi tắm, anh nói với ả không muốn mất hứng lúc "yêu" vì mùi rượu trên cơ thể.
Thư bắt đầu yêu. Cô yêu trong sáng, chân thành, không toan tính... nhưng cô nào đâu biết, Tuấn - người đàn ông cô yêu là một tay chơi sành sỏi khét tiếng. Trong đêm tiệc sinh nhật của một người bạn, cô đã bị chuốc say. Lợi dụng cơ hội đó, Tuấn đã chiếm đoạt thân xác cô. Hoàng - bạn thân của anh trai Thư - người mà cô vẫn kính trọng như người anh trai thực sự đã đem lòng yêu Thư từ bao giờ. Nhưng vì chưa sẵn sàng cho tình yêu nên Hoàng vẫn âm thầm đi bên Thư, dõi theo cuộc sống của cô. Khi biết tin Thư bị người yêu làm hại, Hoàng đau đớn, khổ tâm... và anh đã tìm mọi cách để trả thù Tuấn - kẻ đã khoét vào lòng Thư một vết thương sâu hoắm... |
Có thứ gì đó mát lạnh đang mơn trớn khắp người Hoàng làm anh tỉnh giấc. “Tưởng cô ả đi rồi chứ?” - Hoàng thầm nghĩ. Anh tận hưởng cái cảm giác thoải mái đó thêm một lúc rồi cố gắng mở hai mí mắt vẫn còn nặng trĩu.
Ngay lần đầu tiên "gần gũi" Hoàng, Nga đã "say" anh như điếu đổ (Ảnh minh họa)
Trước mặt anh là Nga, cô ả đang một tay chống cằm, bàn tay ma thuật còn lại của ả đang ve vuốt khắp bộ ngực trần của anh.
- Sao lại là em? – Hoàng nhàn nhạt hỏi ả.
Nga không trả lời thẳng vào câu hỏi của Hoàng, ả mỉm cười để lộ ra hàm răng sáng bóng đều tăm tắp.
- Em đang tự hỏi, một người đàn ông trông đầy nam tính như anh liệu có vấn đề gì về sinh lý không? Hay là cô bạn của em làm điều gì đó khiến anh phật lòng?
Hoàng ngập ngừng đánh giá cô gái trước mặt mình. Qua một thời gian tiếp xúc với nhóm này, anh biết trong đám con gái, Nga là người yêu của Linh và cũng có vẻ khá thân mật với Tuấn. Hoàng chợt có một sự liên tưởng nào đó thoáng qua trong đầu. Anh kéo Nga lại gần, để đầu ả gối lên cánh tay rắn chắc của mình.
- Bạn em không có lỗi gì, tại lúc nãy mệt quá nên anh ngủ quên. Còn sinh lý của anh có bình thường hay không, lát nữa em sẽ biết.
Đóng kịch có lẽ không phải là sở trường của anh nhưng trong hoàn cảnh này, Hoàng phải tìm mọi cách tiếp cận Nga để tìm ra manh mối. Anh luồn cánh tay còn lại ôm lấy vòng eo mềm mại của cô ả.
Nga ngoan ngoãn rúc đầu vào bộ ngực vạm vỡ của Hoàng, mùi vị cơ thể của người đàn ông này mang lại cho ả một cảm giác lạ lẫm khó tả, không giống bất kỳ với gã trai nào ả từng ngủ cùng. Nó kích thích trí tò mò và sự ham muốn khám phá của ả.
- Bọn em có thường xuyên tổ chức tiệc tùng kiểu này không?
- Cũng thỉnh thoảng thôi anh, bình thường chỉ có hai cặp, hôm nay là đông người nhất đấy.
- Anh thấy đội em khá đông đấy chứ, sao lại chỉ có hai cặp? Mà hai cặp em nói đến gồm những ai vậy?
- Trước chỉ có em, Linh, Tuấn và người yêu nó thôi. Tìm được những người có cùng quan niệm và sở thích về tình dục khó lắm chứ anh, nhất là con gái.
- Ra vậy,…nhưng thằng Tuấn có người yêu à? Sao anh không thấy đâu?
- Ủa, nó không nói chuyện với anh? Con người yêu trước của nó cũng hay tụ tập vui vẻ cùng bọn em lắm. Còn con bé mới rồi, nó chưa đào tạo gì đã mang đến, làm con bé sợ chạy mất dép. Mà không biết nó kiếm đâu ra một đứa con gái vẫn còn trinh mới ghê chứ! - Giọng ả đầy mỉa mai.
- Ồ, thú vị đấy. Kể chi tiết anh nghe xem…
Điếu thuốc trên tay Hoàng đã cháy hết từ bao giờ mà anh không để ý. Câu chuyện vô tình nghe được từ phía Nga ở buổi tối thứ bẩy tuần trước đã giúp anh biết được toàn bộ sự thật. Lúc đó anh đã phải rất kiềm chế lắm mới không cho ả vài cái bạt tai.
Thật đáng ghê tởm! Lũ mọi rợ đó dám ép người con gái anh yêu thương vào cái trò vui bệnh hoạn của chúng sao? Và cuối cùng, Hoàng đã tìm cách trút sự giận dữ lên thân xác ả.
Cảm giác thù hận lại một lần nữa sôi trào trong từng tế bào trên cơ thể Hoàng. Đầu óc anh lúc này chỉ còn nghĩ đến duy nhất một điều: “Không thể tha thứ!”
Chiếc điện thoại trong túi quần Hoàng rung lên, gương mặt anh lạnh lùng khi thấy số máy người gọi đến. Đúng là “đốt nhang muỗi cũng lên”, vừa nghĩ đến kẻ thù thì kẻ thù tự tìm đến cửa. Anh cố gắng lấy lại sự bình tĩnh trước khi bắt máy.
Tuấn gọi điện, hắn nói có chuyện quan trọng muốn gặp anh. Mà chuyện của hắn có vẻ quan trọng thật, chỉ hai mươi phút sau Hoàng đã thấy hắn có mặt.
Cuộc nói chuyện với Tuấn diễn ra khoảng một giờ đồng hồ, sau đó hắn rủ anh đi ăn nhưng anh khéo léo từ chối. Anh hẹn hắn đầu giờ chiều sẽ trả lời chuyện của hắn.
Đợi Tuấn ra về, Hoàng trầm ngâm thêm một lúc. Sau đó anh quyết định bấm số gọi cho Cường - cậu bạn thân.
- Gì thế thằng bạn? - giọng Cường hồ hởi.
- Tao có quà cho mày đây!
***
Mọi chuyện cứ như được sắp đặt trước, mới cách đây một tuần, Hoàng còn chưa biết làm thế nào để tìm ra kẻ hãm hại Thư thì vô tình anh lại có được thông tin từ phía Nga - ả đồng lõa với kẻ chủ mưu.
Từ hôm đó đến nay, anh vẫn phải suy nghĩ xem nên dùng biện pháp gì để trừng trị hắn một cách thích đáng nhất bởi, anh không muốn dính dáng đến pháp luật. Vậy mà hôm nay hắn lại tự động vác xác đến, kèm theo một lý do không thể chính đáng hơn để cho anh trả thù.
Hóa ra hắn ta buôn hàng cấm, lại còn tin tưởng đến mức nhờ vả một người mới quen chưa lâu như anh. Có lẽ hắn hết cửa xoay sở rồi. Đã thế, cứ để pháp luật thay anh trừng phạt hắn đi -Hoàng cười khẩy.
Sau khi kể sơ qua cho Cường biết chuyện, Cường hẹn Hoàng đến nơi làm việc của anh để bàn bạc.
Ba mươi phút sau, Hoàng đã có mặt tại trụ sở của Phòng cảnh sát hình sự (PC45) - công an thành phố. Tiếp anh, ngoài Cường ra còn có đội trưởng của Cường - một người đàn ông trung tuổi, gương mặt lạnh lùng với vết sẹo dài bên má trái.
Cuộc nói chuyện diễn ra nhanh chóng. Hoàng vui vẻ đồng ý trợ giúp kế hoạch mà người đội trưởng của Cường đề nghị.
Hoàng sẽ tìm mọi cách để trả thù cho người con gái anh yêu thương nhất (Ảnh minh họa)
Đầu giờ chiều ngày hôm đó, Hoàng liên lạc với Tuấn, anh nói với Tuấn sẽ giúp hắn tiêu thụ số hàng và anh là người trực tiếp mang tiền đến lấy hàng, kèm theo đề nghị Tuấn phải tổ chức một buổi tiệc “swing”. Tuấn vui vẻ đồng ý ngay yêu cầu của Hoàng. Qua điện thoại, anh cũng có thể cảm nhận được sự phấn khích của hắn.
Dĩ nhiên là Hoàng muốn kéo cả đám bạn Tuấn vào vụ này, anh không muốn bỏ sót những kẻ đồng lõa với hắn đã hãm hại Thư, nhất là Linh - kẻ trực tiếp gây ra sự đau đớn cho cô. Vì vậy anh đã đề nghị Tuấn tổ chức tiệc ở nhà Linh.
Sáu giờ ba mươi phút chiều ngày hôm đó, Cường qua khách sạn nơi Hoàng thuê phòng đưa cho anh một cái túi đen và một cái hộp nhỏ bằng bàn tay kèm theo lời dặn dò: “Đây là hai trăm sáu mươi triệu, còn đây là máy ghi âm, mày bỏ nó vào túi áo ngực, khi nào gặp đối tượng mày bấm cái nút này máy sẽ hoạt động. Lúc giao hàng cứ nói to lên, bọn tao sẽ có mặt ngay.”
***
Chín giờ tối, Hoàng có mặt tại một bar nhỏ trên đường Trường Chinh như đã hẹn với Tuấn. Vẫn những gương mặt quen thuộc của các buổi chơi trước, chỉ có điều, thái độ của một vài người với Hoàng có vẻ khác trước. Tuấn thì tỏ vẻ xun xoe, mời rượu anh liên tục, cô ả Nga thì tìm mọi cách để trò chuyện thân mật với anh khiến cho Linh, bạn trai của ả cũng thấy khó chịu.
Hai giờ sau, Hoàng cùng Tuấn và đám bạn hắn về nhà Linh để tổ chức tiệc “swing” theo sự sắp xếp của Tuấn. Cũng như lần trước, sau khi quay cuồng cùng nhạc và rượu, Linh lại phổ biến luật chơi, chỉ khác một chút là đám con trai sẽ lên chọn phòng trước, đám con gái lên sau.
Chẳng biết có phải vô tình hay không, khi Hoàng lên phòng được một lúc thì Nga cũng mở cửa bước vào. Tối nay cô ả mặc một chiếc váy đỏ trông khá gợi cảm. Từ lúc ở bar đứng cạnh Hoàng, thỉnh thoảng ả lại cầm tay anh đặt lên đùi mình. Có lẽ cuộc "gần gũi" lần trước khiến ả có hứng thú với anh?
Vừa vào đến phòng, Nga đã nhảy bổ vào Hoàng như con mèo hoang. Ả ghì chặt lấy cổ anh thỏ thẻ:
- Lần trước anh hơi “bạo lực” với em đấy! Hôm nay em mệt nên anh nhẹ nhàng hơn một chút nhé!
Hành động và lời nói của ả đầy mâu thuẫn khiến Hoàng thấy ghê tởm. Lần trước chỉ vì quá bực bội nên anh đã "phát tiết" khi làm tình với ả. Đến chính bản thân anh cũng không thể ngờ lúc đó mình lại có hành động "bạo lực" như vậy! Nhưng cũng có thể vì thế mà ả không quên được cảm giác đấy.
Nhẹ nhàng đẩy ả ra, Hoàng giục ả đi tắm, anh nói với ả không muốn mất hứng lúc "yêu" vì mùi rượu trên cơ thể của hai người. Nga nhất quyết đòi Hoàng phải vào tắm chung với ả. Có lẽ ả "si" anh quá rồi!
Tắm xong, hai người lên giường tâm sự được một lúc thì có tiếng gõ cửa. Hoàng vội vàng mặc quần áo đi ra và thấy Tuấn đã đứng trước cửa.
- Hàng đâu?
- Em mang đến rồi.
- Ừ, vậy mang xuống sân nhé, anh để tiền trong xe.
(Còn nữa)
Hoàng không thể nghĩ rằng, để tiếp cận được Tuấn lại dễ dàng như vậy? Không những thế, Tuấn còn tin tưởng Hoàng và chia sẻ cho anh về những khó khăn đang gặp phải - đó là chưa biết giải quyết ra sao với lô hàng "cấm" anh ta đang ôm. Và việc giúp Tuấn giải quyết lo hàng đó, cũng là cơ hội để trả thù cho người con gái anh yêu. Nhưng trong quá trình trao đổi với Tuấn, liệu Hoàng có gặp phải khó khăn, nguy hiểm nào không? Mời các bạn hãy đón đọc phần tiếp theo vào lúc 0h00 ngày 15/10/2014.