Tình yêu người vợ sinh con từ tinh trùng chồng quá cố
Chị Dung quyết định sinh con từ tinh trùng người chồng quá cố dẫu người thân ngăn cản.
Khi con gái đã lớn, công việc chăm bẵm nhẹ hơn, chị quyết định thụ tinh trong ống nghiệm từ tinh trùng của người chồng. May mắn mỉm cười, chị thành công ngay lần đầu tiến hành. Do công việc bận rộn, chị không được nghỉ ngơi như lời khuyên bác sỹ mà vẫn làm việc với tốc độ bình thường. Rất may, mọi việc không ảnh hưởng đến sức khỏe thai nhi.
Ba đứa con thơ, động lực giúp chị Dung quên đi vát vả của cuộc sống. Ảnh: Facebook nhân vật.
Không ai ngờ rằng, chị không mang thai một mà là thai đôi. Bản thân chị lúc này có chút lo lắng bởi tương lai chị sẽ phải một mình nuôi nấng 3 đứa con nên người. Nhưng niềm vui nhiều hơn lo, chị động viên mình “con là lộc trời cho”.
Hạnh phúc vỡ òa khi chị đón chào hai đứa bé trai kháu khỉnh. “Anh đã ra đi, bản thân tôi luôn nghĩ phải có con trai để nối dõi. Tôi có đề cập và nhờ sự can thiệp cả bác sỹ. Ngay cả họ tôi cũng lấy họ cha”, chị Dung cho biết.
Ngày chị quyết định giữ tinh trùng chồng để sinh thêm con, bố mẹ chồng, bố mẹ đẻ của chị đều ái ngại. Họ cho rằng đó là sự liều lĩnh, lo chị sẽ khổ. Bạn bè thì cho rằng, một đứa trẻ mất cha đã quá đủ, có thêm những đứa trẻ chịu cảnh đó thì đau buồn hơn. Bỏ qua tất cả, chị vẫn bảo vệ quyết định của mình.
Giờ đây, trong căn nhà nhỏ khu đô thị mới Pháp Vân, (Hoàng Mai, Hà Nội), tiếng cười nói của hai bé trai là câu trả lời thích đáng nhất. Hai bé đã gần 3 tuổi, khỏe mạnh, thông minh. Những ngày đầu, công việc chăm sóc vất vả, bố mẹ hai bên thay chị chăm sóc, giờ các bé đã lớn, tự xúc ăn được. Ban ngày hai bé đều ở nhà trẻ.
Chị bảo, hai con đều rất giống bố nhiều điểm, cả tính cách và ngoại hình. Bé đầu thì giống bố ở điểm không chơi với người lạ lúc đầu, khi làm quen thì thân thiết và quấn. Còn bé thứ hai giống bố ở điểm thể hiện tình cảm với mẹ, cứ hễ chị đi làm về là mặt hớn hở, chạy ra ôm.
Hiện, chị là giảng viên Đại học Bách khoa Hà Nội, công việc đi sớm về khuya vì bận với công trình nghiên cứu. Nhưng, chị bảo, nhìn thấy các con mỗi ngày trưởng một lớn là động lực để bản thân cố gắng.
Bao năm trôi qua, tình yêu của chị với người chồng quá cố vẫn nguyên vẹn. Hằng năm, vào các ngày lễ tình nhân, ngày cưới, sinh nhật chồng chị đều có những hình thức kỷ niệm, tưởng nhớ. Đơn giản chỉ là mua loại hoa cả hai đứa thích về cắm, mua những món ăn cả hai người thường ăn mỗi khi hẹn hò… Nhiều khi cuộc sống mệt mỏi, chỉ cần nghĩ về anh, nghĩ về khoảng thời gian có nhau là liều thuốc tinh thần để chị vượt qua những khó khăn.