Thư tình: Trở về bên anh em nhé
Em yêu à, nếu là một thử thách xin em hãy dừng lại… Nếu em còn yêu anh, hãy trở về bên anh em nhé.
Đêm nay lại một đêm như mọi ngày, anh lại không ngủ được, thật sự đối diện với màn đêm lạnh lẽo anh sợ lắm. Anh lại khóc, giọt nước mắt yêu đuối của một thằng đàn ông luôn chờ em quay lại. Không phải anh thích thức đêm như anh nói để đối diện với mọi thứ, để đối diện với sự nhớ em, để biết rằng anh còn yêu em như thế nào nhưng không phải, anh lại ghét màn đêm buông xuống thật nhanh, nó làm nước mắt anh rơi xuống và làm cho nỗi nhớ về em càng nhiều hơn. Em yêu à, lâu lắm rồi anh mới gọi em như vậy, lâu lắm rồi anh chưa nhận được tin nhắn của em, lâu lắm rồi anh chưa được ôm em vào lòng và lâu rồi em chưa gọi anh một tiếng “mình yêu”.
Anh nhớ em nhiều lắm, ngay cả khi học, ngay cả khi đi chơi mỗi nơi đều in hình bóng anh và em, mỗi nơi đều có kỉ niệm mà dù anh muốn quên đi cũng không được. Dù anh gạt nó ra khỏi suy nghĩ nhưng không thể em à. Mỗi ngày trôi qua nỗi nhớ về em trong anh đều tăng lên, anh nhớ bóng dáng em bên cạnh mọi lúc mọi nơi.
Có lẽ bàn tay anh chưa đủ rộng để nắm chặt đôi bàn tay em, trái tim anh chưa đủ dũng mãnh để bảo vệ em bên mình, anh vô dụng thật. Từ lúc em quyết định chia tay, lúc đó anh sợ lắm bởi vì anh biết anh cần em thế nào trong cuộc sống, bởi vì anh biết trái tim anh đập mỗi ngày vì em, vì người con gái anh yêu.
Chia tay anh em vẫn sống tốt đúng không, em vẫn cười, vẫn hạnh phúc có lẽ rằng tình yêu của em dành cho anh không đủ lớn như anh hy vọng, nhưng anh thì khác em à. Anh mệt mỏi lắm, anh không biết lí do gì khiến anh trở nên như vậy, anh không biết lí do gì khiến anh yêu em đến thế, anh chỉ biết rằng mỗi phút, mỗi ngày trôi qua anh nhớ em lắm.
Bạn bè anh, người thân của anh đều nói: “khi một người quay lưng bước đi, có nghĩa là tình cảm người đó dành cho mình đã hết, có nghĩa là mình nên từ bỏ tình yêu đó vì người đó đã không còn cần mình nữa”. Nhưng em à, anh làm sao điều khiển nổi mọi thứ, trái tim anh chỉ đường, đôi bàn chân anh bước đi tìm về bên em. Anh vẫn nỡ nụ cười gượng gạo khi gặp em sau gần 2 tháng xa nhau. Anh thèm được ôm em trong vòng tay, anh thèm được nói với em một lời “đừng xa anh em nhé”... nhưng nhìn em, nhìn vào đôi mắt ấy, anh lại không nói được không khi lúc đó khiến anh ngạt thở em à. Vẫn là em, vẫn là người yêu của anh đấy thôi sao anh cảm thấy xa lạ quá, sao anh cảm thấy em đã khác thật rồi. Anh yếu đuối chắc chỉ nhận được sự thương hại từ em, con trai mà không được khóc nhưng giây phút anh quay đi em biết không, nước mắt anh lại rơi xuống. Anh hận bản thân không thể quên em đi được, anh hận bản thân đã yêu em quá nhiều.
Hãy để anh được làm bờ vai tựa vững chắc cho em nhé (Ảnh minh họa)
Em nói tính cách anh trẻ con, em nói em phải đi làm còn anh đang đi học, hai người hai hoàn cảnh khác nhau sẽ không đến được với nhau. Em yêu à, chưa ai có thể nói trước được tương lai của mình kể cả anh, kể cả em và tất cả mọi người, sao em không tin anh sống ở hiện tại, dù gia đình có phản đối, dù em đi làm anh đi học nhưng sau này lấy nhau sẽ khác. Anh không sợ em già đi, anh không sợ xa em mà anh chỉ sợ xa anh em không còn yêu anh nữa…
Gia đình em cũng muốn em lấy một người học ngành y như em chứ không phải một đứa học Mỏ như anh, anh biết gia đình em không ưng khi anh và em yêu nhau. Thế nhưng anh vẫn cố gắng chứ, anh không nản lòng khi gia đình em cấm anh, em từng nói: “hai đứa mình phải cố gắng để bố mẹ em đồng ý”, thế sao giờ đây em không thực hiện lời nói đó cùng anh ?Phải chăng em đã đổi thay thật rồi.
Thời gian xa em, anh thực sự suy sụp rất nhiều, đêm nào anh cũng ngồi on yahoo chỉ chờ nick em sáng, chỉ chờ một dòng hồi âm tin nhắn của em thôi, anh cũng thấy yên lòng rồi. Em bảo: "giờ hai đứa chỉ là bạn", em biết không câu nói đó như giết chết anh, mặt anh trắng bệch khi nghe em nói vậy, tim anh lại càng đau hơn. Em nói ra nhẹ nhàng nhưng từng câu, từng chữ như cứa vào tim anh, để lại nỗi đau lớn em à.
Thực sự anh chưa chuẩn bị gì cả, chưa chuẩn bị mọi thứ khi xa em, em đến như cơn gió thoảng qua vậy, rồi lại ra đi vội vàng chỉ để lại dư âm cái lạnh của nó.
Anh đã mơ rất nhiều, đã nghĩ đến tương lai của hai đứa chứ, năm thú 3 đại học rồi anh cũng biết nên làm gì, được yêu em và được em yêu cũng là niềm hạnh phúc lớn nhất trong anh. Nhưng có lúc anh nghĩ liệu rằng ở nơi đó em còn có nhớ đến anh nhiều như anh nhớ em không? Có lúc bạn anh bảo bỏ em yêu người khác sẽ tìm được niềm vui mới, nhưng anh không làm được em à, anh không thể yêu người mới bởi anh biết như thế họ chỉ là vật thay thế cho em, bởi anh biết trái tim anh đã đầy hình bóng của em rồi. Tay anh lúc nào cũng đeo cái nhẫn đó, cái nhẫn của sự đính ước bởi anh biết có nó trên tay cũng như đang có em bên cạnh anh, chỉ là em tạm thời xa anh thôi.
Em yêu à, hãy quay về bên anh em nhé, hãy để mọi thứ yên bình, hãy để bàn tay em được nắm bàn tay em trong mùa đông này, hãy để yêu thương được về bên anh và bên em nhé. Anh vẫn ở đây, vẫn chờ em, vẫn là anh một đứa cứng đầu khi yêu em. Hãy để anh được làm bờ vai tựa vững chắc cho em nhé. Anh yêu em nhiều lắm vợ yêu ngốc nghếch của anh, bởi vì anh cần em và bởi vì ta thuộc về nhau...
P/s: Khi em đọc bức thư này nghĩa là anh vẫn đợi em, vẫn nhìn em từ xa, quan tâm và lo lắng cho em... Because i love you.
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!