Thư tình: Gửi anh, người đã về cõi vĩnh hằng
Trái tim em đã chết từ ngày anh ra đi mãi mãi, hóa cát bụi trở về cõi không.
Mối tình đầu của em, anh sao nỡ bỏ mặc em một mình khi mà trái đất vẫn không ngừng quay, khi thế giới vẫn không ngừng xoay chuyển, em cứ mãi gọi tên anh trong cơn mơ...
Mưa đang rơi anh à, giờ này ở bên đó anh có lạnh lẽo lắm không, chắc anh đang cô đơn lắm. Mưa nặng hạt lòng em càng thêm tan nát, âm thanh tạt vào tai thì thầm những câu nói yêu thương “trời lạnh em ra đường mặc áo ấm nhé”, “em đã uống thuốc chưa”, “ngày mai anh muốn gặp em”, lòng người đã trĩu nặng hòa cùng làn mưa lòng cồn cào trào dâng nỗi nhớ khôn xiết. Trái tim em rất lạnh, trống vắng lắm, em cần bàn tay anh sưởi ấm, cần vuốt ve gương mặt hao hoa gầy của anh, em cần nhìn thấy bóng dáng anh, em cần anh ở ngay bên cạnh em lúc này.
Em đau lắm anh à, heo vẫn đợi anh trở về mà, em còn nhớ trước lúc đi anh còn nhắn tin “ox đi rồi về, heo ở nhà ngoan, ox về mua quà”, nhưng sao anh đi mãi mà không trở về chốn đây, để người xưa cứ chờ cứ đợi. Anh đi mãi mãi rồi em biết phải làm sao? Tim em đau, em gục ngã, nước mắt em đã ngừng rơi khi nhìn thấy thi hài anh đang ở trước mặt. Em gọi tên anh mà.. heo đợi anh mua quà về.. heo đợi anh dẫn heo đi chơi tết mà..
Anh đã ra đi trong chuyến về quê thăm nhà, em không thể tin nổi những gì mình đang chứng kiến, em đã bấn loạn khi nhìn thấy gương mặt đầy máu me của anh được người ta chở về, nỗi mất mát quá lớn, làm chân em tê dại.
Em cần nhìn thấy bóng dáng anh, em cần anh ở ngay bên cạnh em lúc này (Ảnh minh họa)
Em chết điếng người nhìn anh vùi đi trong lớp bùn lầy đất đá. Em trở về căn nhà quen thuộc, nơi có bóng hình anh trú ẩn, nơi dệt bao kỉ niệm yêu thương, nơi ông bà ba mẹ anh đã cho em nhưng giờ phút hạnh phúc nhất. Căn nhà bỗng nhiên ngăn nắp lạ thường, chắc tại anh là người cẩn thận chỉn chu nên chẳng có hạt bụi nào vướng bận. Em đặt đôi bàn tay mềm nhũn của mình lên mọi ngõ ngách em muốn tìm anh, gào thét tên anh, sao vô vọng bế tắc quá vậy anh, anh trở về với em đi.. anh cho em gặp anh dù chỉ một lần duy nhất đi..
Tại sao thế? Anh ngồi dậy nói chuyện với em đi, em không thể sống nổi nếu mất anh, chiếc xe của em nó cần anh sửa chữa, tại sao lúc đó anh lại nói “nếu không có anh thì ai sẽ giúp em”, nếu anh không nói lời đó chắc sẽ không có gì xảy ra, tim em co thắt quạnh đau, mỗi đêm em đều bất giác tỉnh dậy mà nước mắt lăn dài lúc nào không hay. Em nhớ anh lắm, em làm sao sống lạc quan được như lời bố mẹ anh đã khuyên, khó quá anh à, em muốn đi cùng với anh lắm, nhưng em không được phép làm vậy, em sẽ trở thành một đứa bất hiếu.
Cuộc sống của em đã ngập chìm trong tháng ngày tủi thân, thân hình mập mạp trắng trẻo đã không còn mà dần thay thế bởi khúc gỗ cứng nhắc chẳng còn nhựa sống, tóc em đã bắt đầu rụng sơ xác, tâm trí cứ mãi chôn chặt hình bóng ấy, làm sao em quên được kỉ niệm, là hạnh phúc em đã nhận được, giấc mơ anh đã bỏ quen nơi này. Nỗi nhớ anh cứ dâng trào em không thể ngừng suy nghĩ và buông thả quá khứ, em nhớ anh lắm anh trở về với em đi..
Em viết trên dòng nỗi nhớ gửi tặng anh, ngoài trời lạnh lẽo lắm, anh ở dưới đó ấm áp anh nhé, em sẽ sống tốt để anh không bận tâm, để ba mẹ anh an lòng. Mối tình đầu của em, hạnh phúc ngắn ngủi quá anh nhỉ, ước gì anh sống mãi trên đời này, dù anh có phản bội hay làm tổn thương em em đều chấp nhận, chỉ cần anh còn sống trên đời này thì em đã mãn nguyện lắm rồi, anh hiền lành lại tốt bụng, chỉ có anh mới ban lại tình yêu chân thành nhất cho em. Ngày gió bay bay, ngày khỉ niệm của chúng mình, em ngồi đợi anh, em nghe bản tình cả anh thích, em nhớ anh. Yêu thương chỉ là gió mấy anh nhỉ, sao tình quá mong manh, hồn em như lạc giữa cơn mơ, đường về em bỗng thấy não nề. Nỗi buồn đã trôi theo tình yêu biến mất, chỉ muốn lấp sâu và cất anh và quá khứ, một lần yêu đã nếm trăm lần sầu đau..
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!