Thư tình: Cám ơn người em yêu
Chính anh là người đã cho tôi can đảm để đóng cánh cửa cũ và giúp tôi bước qua một cánh cửa mới.
Tôi quen anh đã 2 tháng có lẻ, một khoảng thời gian không phải dài vậy mà trong tôi đã đầy ấp bao nhiêu là kỷ niệm vui buồn. Anh - một người không cao, là con một trong gia đình khá giả, ba anh làm trong môi trường quân đội, mẹ anh là nhân viên của một ngân hàng, anh đẹp trai và có công việc ổn định, một người thành đạt mà ai cũng ngưỡng mộ. Ba mẹ anh thật khéo khi đã sinh ra anh nhưng chỉ có một điều anh không phải "con trai". Đúng, thực ra tôi đang yêu anh - yêu một con người, yêu một tâm hồn mang hình hài "con gái", sự thật là vậy tôi đang hạnh phúc với một người cùng giới nhưng điều đó có quan trọng không khi trong mắt tôi luôn xem anh là một người con trai, nhưng tôi không quan tâm anh là trai hay gái vì cái tôi yêu là tâm hồn, là tâm hồn bên trong một thân xác thôi.
Cứ nghĩ duyên phận sẽ lâu lắm mới tìm đến nhưng giờ nó đã đến rồi và tôi đang cố gắng trân trọng nắm giữ nó, chỉ là không bình thường như những cặp đôi khác, nhưng cũng chẳng là gì vì tôi đang rất hạnh phúc. Tôi thầm cảm ơn ông trời vì đã mang anh đến bên đời tôi, anh thì tỉ mỉ tôi thì vụng về nên lúc nào anh cũng nói tôi là đồ ngốc. Tôi yêu những cử chỉ ân cần và sự quan tâm của anh đối với tôi. Yêu anh rất nhiều, vậy mà đã có lần tôi suýt để anh vuột mất khỏi tay mình, cứ nghĩ sẽ không có bắt đầu và cũng như không có kết thúc giống như hai người xa lạ gặp nhau trên đường rồi nhìn nhau và bước đi thật nhanh và không bao giờ thấy nhau nữa. Vì ba mẹ mà tôi suýt mất anh nhưng tôi đã yêu anh từ lúc nào tôi cũng không biết, trái tim tôi mách bảo tôi không thể để anh lướt qua đời tôi như vậy vì có thể tôi sẽ phải hối tiếc và sống một cuộc sống vô vị không có ý nghĩa gì cả.
Tôi biết tình yêu của mình có hơi khác lạ nhưng tôi chỉ cần mình hạnh phúc như thế này là đã quá đủ rồi (Ảnh minh họa)
Chính anh là người đã cho tôi can đảm để đóng cánh cửa cũ và giúp tôi bước qua một cánh cửa mới. Tôi đã rất vất vả để có thể đóng cánh cửa cũ lại, tôi không ngờ là lại nhanh đến thế, anh đến vội vã và thay đổi những suy nghĩ cũng như quy tắc sống của tôi. 6 ngày tôi tiếp xúc với anh trong một thời gian ngắn ngủi nhưng đã để lại cho tôi chút gì đó thật ấm áp và ngọt ngào. Và tôi đã yêu anh, anh luôn bên tôi và cố giúp tôi vượt qua những trở ngại đang diễn ra, rất nhanh và rất nhanh tôi đấu tranh với cánh cửa cũ, cố đóng nó lại thật nhanh vì tôi sợ sẽ không kịp để mình bước qua cánh cửa mới.
Tưởng chừng sẽ không bao giờ vượt qua được vì nó đã gắn liền với tôi suốt gần 4 năm, bao nhiêu ký ức vui buồn lẫn lộn phía sau cánh cửa cũ, và một đêm dài tôi thao thức với những suy nghĩ miên man nhưng tôi nghĩ đến anh người đã mang đến cho tôi sức mạnh và niềm tin để vượt qua tất cả, vậy là tôi đã cố gắng kìm nén bao cảm xúc và cố ngăn không cho nước mắt mình rơi. Tôi tự nhủ "mày phải cố lên cánh cửa này đóng lại cánh cửa mới sẽ mở ra cuộc đời mày sẽ khác đừng ngoáy nhìn lại đừng quay mặt về phía sau vì mày sẽ không bao giờ bước qua cánh cửa mới được nếu như cứ luyến tiếc cánh cửa cũ, sẽ hối hận nếu như mày quay lại nơi ấy". Tôi cứ liên tục nhắc mình giống như một đứa học sinh đang học bài. Và tôi đã làm được, vì yêu anh tôi đã vượt qua tất cả.
Tôi biết tình yêu của mình có hơi khác lạ nhưng tôi chỉ cần mình hạnh phúc như thế này là đã quá đủ rồi. Cũng không biết tôi là người thứ mấy mà anh đã quen, nhưng tôi luôn hy vọng mình là người cuối cùng mà anh ấy sẽ yêu và về làm vợ. Trước khi quen anh trái tim tôi sắt đá tưởng chừng là mãi mãi vậy mà nó vẫn tan chảy và gục ngã trước những lời nói chân thật từ anh. Anh từng nói anh không muốn quen cho vui nữa, anh muốn có điểm dừng và điểm dừng của anh không ai khác mà chính là tôi, không lúc nào anh ngừng yêu và nhớ đến tôi, anh mong tôi sẽ đáp trả lại tình cảm của anh ấy.
"Em yêu anh nhiều lắm anh có biết không, em biết tình yêu giữa đôi ta không như cha mẹ mình đợi, nhưng liệu em và anh có thể thay đổi bản thân mình không? Em và anh đều không thích sống giả tạo sống không thật với chính mình, như vậy thì sẽ không hạnh phúc đúng không anh? Vì anh em sẽ cố gắng, em biết rằng cha mẹ sẽ rất đau lòng nếu như biết con gái mình không như những đứa con gái khác, lấy chồng rồi sinh con, hạnh phúc khi mặc áo cưới và trao nhẫn đính hôn cùng người mình yêu, người mà mình sống đến suốt cuộc đời. Những điều đó em cũng có thể làm để cha mẹ vui lòng, nhưng lúc đó là khi pháp luật cho phép những cặp đôi như em và anh kết hôn, em vẫn sẽ mặc áo cưới hạnh phúc nở nụ cười và trao nhẫn đính hôn cùng người mà em yêu nhất, người mà em sẽ sống đến hết cuộc đời này, người đó chính là anh".
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!