Thư tình: Anh đã lãng quên em
Bàn tay em giờ không còn đủ sức để níu kéo anh, níu kéo cuộc tình hôm nào.
Tập quên một người luôn gắn với những hình ảnh, những kí ức của ta dường như là một việc quá khó khăn. Từng dấu chân, từng nụ cười trong gang tấc bị xóa nhòa tất cả.
Em đã từng tin rằng mình yêu ai đó hết lòng và biết chờ đợi thì không một người nào đó sẽ quay lưng với mình. Nhưng em đã hoàn toàn sai. Sự tin tưởng tuyệt đối của em dành cho anh cuối cùng cũng chỉ được đáp trả bằng những câu hỏi đặt ra trong đầu em mà không có câu trả lời. Em hoàn toàn mất anh trong vô vọng.
Anh đã lãng quên một người chờ đợi như em để thay thế bằng một hình ảnh khác (Ảnh minh họa)
Ngày yêu anh, em mới rời khỏi ghế nhà trường, còn ngơ ngác với cuộc sống sinh viên buổi đầu, em còn e dè bước từng bước chân trên trên con đường quá đông người chen đi vội vã ở Huế. Dần dần em biết đến khái niêm cà phê từ anh, biết đến thói quen ngồi hàng giờ trong quán để được tâm sự cùng anh những câu chuyện buồn vui.
Nhưng giờ đã hết rồi! Em vẫn ngồi ở quán đó, vẫn nhìn từng giọt cà phê nhỏ xuống nhưng với ánh mắt vô hồn. Em lơ đãng nhìn ra cửa sổ, chợt nhận ra đôi ba chiếc lá vàng dính hờ hững cái cuống vào cành cây như muốn chống chọi lại sự suy tàn. Rồi trong khoảnh khắc chiếc lá cũng rơi và chấm dứt quá trình sinh trưởng, phát triển.
Mọi cái đến rồi cũng sẽ đi, khởi đầu rồi cũng sẽ kết thúc. Dĩ vãng, kỉ niệm là một thứ níu kéo, càng hồi tưởng càng khiến cho người ta đau. Chuyện tình anh và em ngày nào cũng chỉ là quá khứ là kỉ niệm một thời và em biết quá khứ sẽ không bao giờ lặp lại lần 2.
Những góc phố loang lổ từng viên gạch vỡ là chỗ hai đứa ngồi gặm ổ bánh mì, những hiên nhà mái che cong cớn là nơi hai đứa trú mưa… giờ cũng chỉ là kỉ niệm hôm nào. Tất cả đó chỉ là những kỉ niệm một thời, nó nằm sau lưng đời sống thực, giờ nó chỉ nằm trong trang nhật kí và những bài thơ em viết tặng anh. Tình yêu của em, mối tình mãnh liệt, lãng mạn như bài thơ cuối cùng chỉ còn trong hoài niệm.
Bàn tay em giờ không còn đủ sức để níu kéo anh, níu kéo cuộc tình hôm nào. Đôi chân anh mãi rong đuổi đến vùng đất mới tìm kiếm những cái lạ. Anh đã lãng quên một người chờ đợi như em để thay thế bằng một hình ảnh khác. Những ngày đã qua chỉ còn lại kỉ niệm. Mối tình với những kỉ niệm đẹp và buồn đã được cất vào ngăn kéo của quá khứ.
Cuộc đời là những chuyến đi, nơi đó có những cái đẹp, cái mới cần anh khám phá, nơi đó có một bờ vai đủ ấm để anh dựa vào và nơi đó anh đã quên em- người luôn chờ đợi anh từng giò.
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!