Thơ tình: Tình lỡ làng
Bỗng trời lặng đứt dây tơ / Đàn khuya lẻ bóng trăng mờ khói mây
Lỡ làng
Bảy năm rồi anh sống với niềm tin
Nơi trái tim giữ gìn một hình bóng
Nơi trái tim luôn trở mình vang vọng
Về một thời mang dáng liễu đôi mươi.
Ta gặp nhau giữa mùa thu tóc ngắn
Nắng miền trung gợi bao nỗi yêu thương
Đi bên nhau về phía cuối con đường
Nhiều ước vọng nâng tình yêu cất cánh.
Giảng đường ơi người chắp ta đôi cánh
Bay về miền lấp lánh chốn trời xa
Giữa tinh sương làn khói trắng nhạt nhòa
Thần Eross và mũi tên tình ái
Giọt mùa thu vừa chớm nụ yêu thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Đêm thao thức bởi lòng anh thương nhớ
Ngóng mặt trời đón đợi ánh bình minh.
Mối duyên đầu như gió thoảng mong manh
Như làn nước trôi đi mà chẳng đứng
Như cây lá chợt trở mình xao động
Khi mây mù biển nổi sóng bão giông.
Anh xa em mang nỗi đau xé lòng
Trăng một nửa còn đời anh một nửa
Giữa đêm tối mưa lạnh lùng nức nở
Mắt nhạt nhòa thấm ướt lệ tuôn rơi.
Giữa trời chiều thấy bóng mình đơn côi
Nơi giá lạnh riêng anh và nỗi nhớ
Em - đốm than hồng đổ lửa
Sưởi ấm lòng lữ khách chốn phương xa.
Háo hức thay bao ngày trở lại
Về miền trung về đất mẹ thân yêu
Bên người thiếu nữ chiều chiều
Khơi than nhóm lửa gửi nhiều ước mơ.
Bỗng trời lặng đứt dây tơ
Đàn khuya lẻ bóng trăng mờ khói mây
Em đi theo chuyến đò đầy
Anh về gom nhặt những ngày nhớ thương
Em đi pháo nổ nhuộm đường
Anh về giữ bớt vấn vương trong lòng
Chiều nay nắng vẫn bên sông
Có người ngang lái còn trông dõi đò.
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, THƠ TÌNH đến địa chỉ tamsu.24h@24h.com.vn, chúng tôi sẽ đăng bài miễn phí trong thời gian sớm nhất! |