Tâm sự đẫm nước mắt của người đàn ông hơn 20 năm chỉ mong được trở thành phụ nữ
Tôi muốn mặc một chiếc váy, tô thêm thỏi son hay cái lơ chấm bi cùng với người yêu đi dạo phố sao mà khó vậy…
Anh Hoàng Văn Tửu (Hà Nội) luôn mong muốn được sống đúng với giới tính của mình. Ảnh: NVCC
Tôi là Hoàng Văn Tựu 32 tuổi, sinh ra và lớn lên tại huyện Ba Vì (Hà Nội). Vùng quê tôi trồng hoa màu sản xuất lương thực là chủ yếu, khu công nghiệp thì ít… nên học xong tôi bám trụ lại trung tâm Hà Nội. Thu nhập bấp bênh, phải gồng gánh nhiều chi phí sinh hoạt nên ước mơ chuyển giới của tôi đang là rất ít ỏi.
Tôi đang mong mỏi từng giây từng ngày để mong một phép màu, biến mình thành một phụ nữ bằng da bằng thịt chứ không phải nuôi hi vọng trong giấc mơ, mà mãi mãi không thành hiện thực. Tôi cần tiền, cần sức khỏe, niềm tin và thậm chí đánh đổi cả mạng sống trên bàn mổ của mình để sống thật với giới tính mà bao tháng năm qua tôi chờ đợi.
Ấp ủ nuôi hi vọng từ năm 9 tuổi, với mong muốn được sống đúng nghĩa với con gái, khi mình sinh ra với hình dáng của một người con trai. Một năm có 365 ngày thì ngày nào tôi suy nghĩ ao ước đầy khát khao, tôi mất ngủ triền miên giấc mơ trở thành con gái quá gấp gáp.
Nhiều đêm, nhìn thời gian trôi theo từng tiếng còi xe ngoài đường những giọt mưa thêm thẩm thấu nỗi buồn đầy cay đắng. Tôi đã vắt kiệt sức về tâm lý tinh thần, đã quá mệt mỏi vô vọng, những giọt nước mắt cay cay lắm nó òa về bất cứ lúc nào khi tôi nghĩ về tương lai…
Tôi đã công khai giới tính của mình cho bố mẹ, anh chị và bạn bè, họ hoàn toàn không xa lánh hay hắt hủi. Thậm chí họ ủng hộ để tôi được sống thật với giới tính của mình nên nếu bây giờ tôi có điều kiện, chắc chắn tôi sẽ làm phẫu thuật chuyển giới.
Mặc dù tôi được biết ngoài kinh phí rất tốn kém cho nhiều lần phẫu thuật mà nó còn ảnh hưởng đến sức khỏe, giảm tuổi thọ, nó còn đánh đổi cả mạng sống của mình nếu không may gặp phải rủi ro hoặc phẫu thuật không thành công thì xấu hay đẹp cũng không thể nói trước được.
Với khát khao được sống với giới tính thật của mình, tôi chấp nhận đau đớn về thể xác, chấp nhận những cơn đau hành hạ trong quá trình thực hiện phẫu thuật và sẽ chiến đấu hết mình ổn định tâm lý để thực hiện ước muốn.
Tôi muốn mặc một chiếc váy, tô thêm thỏi son hay cái nơ chấm bi cùng với người yêu đi dạo phố sao mà khó vậy, trong lòng rạo rực cồn cào đến đến đau đớn tuột cùng khi nhìn thấy những đôi uyên ương cầm tay dạo phố...
Tôi sinh ra là con trai mà không hiểu lại thích con trai chắc chắn không bao giờ giải thích được điều này. Giờ tôi đã bước sang tuổi 32, trong lòng lúc nào cũng hi vọng cơ hội may mắn sẽ đến với mình dù một lần duy nhất trong đời.
Tôi thường buồn bã, hay bị tổn thương khi mà không nhận được sự bao bọc quan tâm, thông cảm. Thay vào đó là sự chế giễu, mỉa mai lúc đó ít tôi thường thiếu tự tin và tìm những nơi vắng lặng để suy nghĩ trong bóng tối xem mình có dám tiếp tục sống để vượt qua hành trình lột xác giới tính hay không.
Tôi và những người đã và đang mong muốn chuyển giới tính từ nam sang nữ không bị kì thị, hay bị lên án để chúng tôi có thể hoà nhập với cộng đồng. Làm những gì mình thích mình đam mê và quan trọng nhất sống đúng con người của mình, để trao tình cảm yêu thương và nhận được hạnh phúc từ người mình tin tưởng.
Để thực hiện được các ca phẫu thuật thành công và chi phí đi lại nước ngoài không phải ai cũng có điều kiện để thực hiện. Tôi không nghĩ con đường chuyển giới từ nam sang nữ đầy gian truân và cơ cực như vậy. Những ngày dài phía trước đầy mù mịt và rào cản đang chờ đợi tôi. Tôi sẽ cố gắng chờ đợi tìm cơ hội, để tôi được thương yêu, được làm những điều mình ấp ủ những tháng năm qua.
Tôi có nên kiên trì, chờ đợi một ngày được trở thành phụ nữ, hay chấp nhận tiếp tục sống trong thân xác một người đàn ông?
Nguồn: [Link nguồn]
Thầy Cui Le - cựu giảng viên Ngôn ngữ học tại Đại học Ngoại ngữ Quảng Đông đã phải chịu cảnh bị kỳ thị, đè nén sau khi công khai mình là người đồng tính.