Những sư cô "làm mẹ" của hàng trăm mảnh đời bất hạnh

Mái chùa ấy là nơi đặc biệt của những con người có số phận đặc biệt - nơi của tình người và sự rộng lượng bao dung ngự trị để tình yêu thương lan tỏa.

Những người mẹ mặc áo nâu sồng

Những sư cô "làm mẹ" của hàng trăm mảnh đời bất hạnh - 1

Sư cô Thích Nữ Liên An bên những đứa con của mình

Sư cô Minh Tú, trụ trì chùa Đức Sơn cùng với 23 sư cô trong chùa, là người mẹ người cha chăm sóc, dạy bảo ân cần, chu đáo các em. Đảm nhiệm cùng một lúc hai lớp mẫu giáo 29 em và 40 em đang học cấp 1 nhưng sư cô Thích Nữ Liên An vẫn luôn nở nụ cười thân thiện và ánh mắt trìu mến. Trước đây, gia đình sư cô rất nghèo khó.

Ngay từ nhỏ, sư cô Liên An đã thích được đi tu nhưng gia đình không cho phép. Mãi sau này, khi ba mẹ mất đi, sư cô Liên An đã xin được vào chùa đi tu theo đúng ý nguyện. Duyên trời đưa sư cô đến làm người mẹ của những đứa trẻ mồ côi, từ đó sư cô gắn bó với những đứa trẻ như chính con đẻ của mình.

Khi hỏi về nỗi vất vả sư cô Liên An không giấu nổi niềm tự hào: “Thấy sư cô Minh Tú bồng bé bị bỏ rơi đầu tiên vào, ai cũng lo lắng nhưng sau đó đều nghĩ đây là nhân duyên. Là người xuất gia không quay lưng với nỗi đau thế thái nhân tình mà phải san sẻ tình thương cho những ai thiếu thốn tình cảm, vật chất!”.

Hàng ngày, sư cô dậy từ 4 giờ sáng để lo việc Phật sự. Sau đó vào bếp cùng mọi người làm bữa ăn sáng rồi tắm rửa, thay tã, cho các bé ăn, chơi, ngủ…. việc chăm sóc và nuôi lớn một đứa con đã khó đối với bậc làm cha mẹ, thế nhưng các sư cô ở chùa Đức Sơn chăm sóc hàng trăm đứa trẻ là một điều phi thường, đó không chỉ là trách nhiệm mà là cả sự yêu thương vô bờ bến. Các sư cô chăm lo cho các em mà thấy thật ấm lòng.

Trong khi các con còn đang chìm sâu trong giấc ngủ thì những người mẹ áo nâu sồng nơi cửa Phật lại phải lo lắng, dọn dẹp hết những gì mà bọn trẻ bày ra để sáng mai chúng nó lại có một chỗ chơi sạch sẽ. Không chỉ lo chuyện ăn, ngủ, học hành, các sư cô ở đây còn hướng các cháu đến những suy nghĩ và việc làm thiện, dạy dỗ các cháu những điều hay lẽ phải, nhất là tình đoàn kết, thương yêu lẫn nhau. Điều làm các sư cô vui nhất là các cháu đều ngoan ngoãn, biết vâng lời.

Nói về những mong muốn của mình, sư cô Minh Tú nói: “Mong muốn duy nhất của tôi là mong các cháu trưởng thành, khỏe mạnh. Nhưng sâu sa hơn, vẫn muốn những bậc sinh thành hãy nghĩ tới cuộc đời các cháu để các cháu đỡ đi phần nào sự thiệt thòi trong cuộc sống, để chúng nó lớn lên có ích cho xã hội và không cảm thấy mặc cảm về thân phận của mình!

Mai này, dù có thế nào, chúng tôi cũng nguyện đem hết sức lực của mình để chăm lo cho cuộc sống của các em, như một việc làm nhằm hàn gắn những vết thương, bù đắp những mất mác những thiệt thòi mà các con ở đây phải gánh chịu!”.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Tiêu Vân ([Tên nguồn])
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN