Người lái xe với món quà từ trái tim
11 giờ đêm, xe của anh đỗ trước cửa nhà. Bó hoa dại vẫn còn tinh khôi mùi của núi rừng.
Nghề lái xe truyền hình lưu động là một công việc khó khăn và vô cùng vất vả cho các đấng mày râu. Bởi lẽ, để có thể ghi hình được những thước phim đẹp, bên cạnh công việc của quay phim và phóng viên, lái xe đóng một vai trò quan trọng như một người “cán bộ đường lối”. Anh Hiến là một người lái xe như thế. Công việc của anh là hàng ngày phải đưa các phóng viên đi tác nghiệp đến với mọi miền của tổ quốc. Công việc của anh có những đợt kéo dài tới một, hai tháng mới được trở về nhà. Bởi vậy, người vợ thân yêu của anh cũng phải chịu nhiều thiệt thòi khi chồng mình thường xuyên vắng nhà.
Đợt công tác này anh phải chở ekip tới tác nghiệp tại một huyện miền núi. Chuyến đi kéo dài hơn một tuần, lại đúng dịp mùng 8/3. Chị phải một mình ở nhà chăm sóc hai đứa con nhỏ, thêm vào đó là nỗi buồn khi không được chồng mình tặng hoa vào dịp đặc biệt này.
Đêm nào tôi cũng thấy anh ngủ rất muộn. Anh thường mở điện thoại ngắm ảnh của vợ con, rồi mỉm cười một mình. Đối với anh, gia đình nhỏ bé ấy là nguồn động viên vô cùng lớn lao, tiếp thêm sức mạnh cho anh chinh phục những cung đường ngoằn ngoèo, đầy gian khổ để đến được với mọi vùng miền xa xôi của Tổ quốc.
Dù có đi đâu, làm gì, nhưng trong trái tim anh, chị vẫn là người phụ nữ anh trân trọng và yêu thương suốt cuộc đời này (Ảnh minh họa)
Chuyến công tác kết thúc vào đúng trưa ngày mùng 8/3. Đoạn đường trở về nhà còn khoảng gần 400 cây số. Trên cung đường mòn Hồ Chí Minh năm xưa, hoa dại, bông lau mọc ven đường. Tranh thủ dừng xe lúc đoàn nghỉ ngơi, anh xuống ven đường hái một bó hoa dại đủ sắc màu với những bông lau mềm mại. Anh tranh thủ kiếm một bó hoa rừng dành tặng vợ vì lo sợ các cửa hàng bán hoa sẽ đóng cửa khi anh về tới nhà. Khuôn mặt anh tươi rói, anh ngắm nhìn những bông hoa vừa hái và chắc hẳn chúng sẽ là món quà đáng yêu nhất trong chuyến công tác dịp mùng 8/3 của anh.
Những bông hoa dại ven đường chắc sẽ chẳng có nghĩa lý gì khi so sánh với những món quà đắt tiền ở thành phố. Thế nhưng, những bông hoa rừng đó lại là một liều thuốc trái tim vô cùng hữu hiệu. Bởi đó là món quà xuất phát từ trái tim, từ những tình cảm, tình yêu chân thành mà người tặng quà muốn gửi gắm đến một nửa của mình.
11 giờ đêm, xe của anh đỗ trước cửa nhà. Bó hoa dại vẫn còn tinh khôi mùi của núi rừng. Chị vỡ òa trong niềm hạnh phúc nâng niu bó hoa rừng trên tay, rơm rớm nước mắt cảm động. Bởi lẽ chị biết rằng, dù có đi đâu, làm gì, nhưng trong trái tim anh, chị vẫn là người phụ nữ anh trân trọng và yêu thương suốt cuộc đời này.