Lời thú nhận của chồng trong ngày sinh nhật khiến tôi "chết điếng"
Nghe chồng thú nhận, tôi chết lặng trong đau đớn, nhưng rồi tôi gạt nước mắt, cắn răng làm tiếp công việc của mình và chuẩn bị tiếp đón tình địch trong vui vẻ.
Vừa kết hôn xong, tôi nằng nặc đòi nghỉ ở nhà để chồng nuôi chứ không muốn đi làm (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 1 tháng, tôi chính thức nghỉ làm ở nhà… ăn chơi. Tôi là người phụ nữ có nhan sắc, bởi thế, so với bạn bè đồng trang lứa, tôi luôn nghĩ mình phải được chồng yêu thương, chiều chuộng hơn. Đám bạn tôi, chẳng có đứa nào có thể so bì ngoại hình với tôi được, ấy thế mà đứa nào cũng cưới được chồng giàu, kết hôn xong là ở nhà chơi, chồng nuôi hết. Với cái tính hiếu thắng và sự tự cao, tự đại, tôi quyết không muốn mình thua kém bạn bè. Vậy là bất chấp việc tôi biết, chồng mình chỉ là một anh nhân viên quèn cưới xong vẫn nghỉ ở nhà chơi để cho đám bạn cũng nghĩ mình sung sướng lắm.
Tôi còn nhớ lúc đó, khi nghe tôi nói sẽ nghỉ làm ở nhà nội trợ, anh đã trầm ngâm khá nhiều. Anh bảo anh cũng rất muốn lo cho tôi được sung sướng nhưng hiện tại vợ chồng mới cưới, vốn liếng chưa nhiều. Tôi cũng mới chỉ có bầu hơn tháng, công việc đang làm cũng không quá vất vả, anh mong tôi cố gắng đi làm thêm một thời gian, cùng anh lo chuyện kinh tế. Sau này khi tôi sinh con rồi, anh sẽ cố gắng lo liệu. Thế nhưng tôi không chịu, tôi nói anh là trụ cột gia đình, anh phải nuôi được vợ con. Câu nói đó của tôi đã khiến anh im lặng và rồi không bao giờ còn nhắc lại chuyện đó thêm một lần nữa.
Vậy là suốt gần 5 năm qua, tôi chỉ nhởn nhơ ở nhà, ngày nấu 3 bữa cơm, đưa đón con đi học. Thời gian rảnh rỗi tôi chăm sóc sắc đẹp, đi gặp gỡ bạn bè. Tôi luôn cố tỏ ra mình sang chảnh, giàu có mỗi khi gặp đám bạn… Tôi chẳng cần biết anh kiếm tiền bằng cách nào, hàng tháng cần là tôi ới anh lo liệu. Anh cũng chưa bao giờ giải thích với tôi thu nhập hàng tháng ra sao. Anh chu cấp tiền cho tôi như một nghĩa vụ, còn tôi sung sướng khi thấy chồng chiều mình, lúc nào muốn có tiền thì đều có.
Tôi đã sống trong sự vô tâm đó cho tới ngày sinh nhật chồng. Buổi tối hôm trước, anh nói sẽ mời đồng nghiệp và sếp ở cơ quan tới nhà ăn cơm, tôi lo chuẩn bị mọi thứ. Tất nhiên, tôi đã khá hào hứng bởi vì tôi biết trách nhiệm của mình. Bao năm qua chồng tôi lao vào làm ăn, tôi không phải lo kinh tế, thế nên cơm nước ở nhà tôi phải chu toàn. Giờ anh tiếp đón bạn bè, dĩ nhiên tôi không để anh phải mất mặt.
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm đi chợ, mua đồ chuẩn bị. Khi vừa về nhà, còn đang ngẫm xem sẽ bắt tay vào nấu món nào trước thì chồng tôi tiến đến từ phía sau. Anh nói:
Nghe những lời thú nhận của chồng, tôi đau lắm nhưng vẫn phải tươi cười niềm nở đón tiếp tình địch (Ảnh minh họa)
- “Lát nữa có sếp của anh tới… Và anh nói thẳng luôn, đó là người mà anh cặp kè suốt 3 năm qua. Cũng nhờ có cô ấy mà anh mới thăng tiến được. Có thể lát nữa, em sẽ thấy những điều chướng tai gai mắt nhưng nếu không muốn cản trở sự nghiệp của chồng thì em liệu mà ứng xử. Anh không phải thánh thần để bao năm qua nuôi 3 mẹ con em như vậy, cũng phải đánh đổi đấy. Em nhìn ra ngoài xem, quanh nhà mình, vợ chồng ai cũng kề vai sát cánh làm việc, kiếm tiền vì con, còn em ở nhà và phó mặc mọi thứ cho anh. Anh chỉ muốn nói vậy thôi, nếu nghĩ cho cuộc sống của cái gia đình này, cho chính em và các con, thì tốt hơn là nên biết điều. Anh sắp nhận được chức giám đốc chi nhánh. Anh sẽ chuyển đi, không làm gần chị ta nữa. Anh cũng sẽ tự tìm thời điểm thích hợp để chấm dứt mối quan hệ này. Anh thẳng thắn như vậy, hành động thế nào tùy ở em”.
Tôi đứng chết lặng trong căn phòng bếp. Tôi không ngờ có ngày chồng lại thản nhiên thừa nhận chuyện ngoại tình như thế. Cảm xúc trong tôi hỗn độn. Tôi biết mình không đúng trong cuộc hôn nhân này, tôi đã quá ích kỉ… Và giờ đây đang phải trả giá cho những gì mà mình tạo ra.
Nhìn cách chồng ân cần đối xử với nhân tình, tôi thấy sao thật chua chát. Tôi không bao giờ nghĩ có ngày mình lại phải hầu chồng và nhân tình như thế. (Ảnh minh họa)
Bữa tiệc hôm đó, khi đoàn khách đến, có lẽ tất cả mọi người đều biết mối quan hệ của chồng tôi và sếp nên đều khéo léo kéo ghế cho hai người họ ngồi cạnh nhau. Người phụ nữ đó nhiều hơn chồng tôi tới 7 tuổi, nghe đâu đã ly hôn. Cả bữa tiệc họ đánh mắt đưa tình với nhau, cười nói vui vẻ trong sự trêu đùa của những người đồng nghiệp. Chồng tôi còn gắp thức ăn cho chị ta, tình tứ và dịu dàng lắm. Tôi thấy mình như một ô sin ngồi phục vụ những người trí thức và có tiền. Nhìn cách chồng ân cần đối xử với nhân tình, tôi thấy sao thật chua chát. Tôi không bao giờ nghĩ có ngày mình lại phải hầu chồng và nhân tình như thế.
Đêm hôm đó, khi mọi thứ đã tàn, khi chồng đã say mèm… tôi ngồi và suy ngẫm về tất cả. Tôi quyết định ngày mai sẽ đi xin việc làm… Chỉ có cách đó, tôi mới làm chủ cuộc sống của mình và nhận về được sự tôn trọng của chồng mà thôi. Hi vọng, tôi còn cơ hội để cứu vãn cuộc hôn nhân này.
Ngày cuối tuần, trước khi đi công việc, mẹ chồng làm hết mọi việc nhà để con dâu yên tâm ngủ, bà còn sợ đánh thức...