Lén lút nâng ngực, tôi bị chồng coi là "gái đú lẳng lơ"
Tôi vẫn không thể ngẩng được mặt lên vì những đòn trừng phạt đáng sợ của chồng.
Lúc đầu, tôi cũng không mấy để ý đến điều này nhưng nhiều lần tôi bị chị em phê phán. Nghe chị em phân tích rằng tôi cứ ăn mặc lôi thôi, người ngợm dị lạ như vậy, đi cạnh làm mất thể diện chồng. Hơn nữa, chồng giờ quyền cao như vậy nhiều gái sẵn sàng tình cho không biếu không nên tính đường mà phòng tránh.
Tôi không biết mình có thể chịu đựng cuộc sống này bao lâu nữa (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ điều này cũng không sai. Hơn nữa, giờ con cái đã lớn, cuộc sống ổn định nên cũng là lúc cần phải nghĩ cho bản thân, cần phải làm đẹp hơn để giữ chồng.
Biết tính chồng khó nên tranh thủ 1 tháng chồng đi công tác nước ngoài, tôi nhờ mẹ lên phụ giúp việc nhà để đi nâng ngực. Ca phẫu thuật ngực của tôi diễn ra tốt đẹp, tôi rất hài lòng và háo hức chờ chồng về để gây bất ngờ.
Vậy nhưng nào ngờ, ngay đêm đầu tiên vợ chồng gần gũi sau một tháng xa cách, vừa nhìn thấy sự khác thường ở ngực vợ, chồng tôi đã trừng mắt chửi tôi là “gái đú”. Thậm tệ hơn anh còn nghi ngờ rằng tôi làm đẹp không phải vì anh mà là vì trai nào đó. Anh lý giải: Trước nay với tôi cô vẫn mộc mạc thế mà xa tôi có 1 tháng mà cô lột xác như vậy, hẳn phải có bàn tay của thằng nào rồi...
Tôi khóc nhiều ngày, giải thích đủ kiểu, thậm chí tôi còn lôi cả mấy chị em đồng nghiệp ở cơ quan vào cuộc nhưng tất cả đều vô nghĩa với chồng tôi. Anh không tin tôi. Anh một mực đổ cho tôi tiếng là phải lòng trai và trong các cuộc gặp với gia đình nội ngoại, anh đều đánh tiếng rằng tôi lẳng lơ.
Cũng kể từ sau khi tôi nâng ngực, tôi sống như tù nhân giam lỏng dưới sự quản thúc nghiêm ngặt của anh. Tôi đi đâu, làm gì đều phải báo cáo anh. Hôm nào, tôi về muộn hơn một chút là anh gọi điện thoại liên tục. Nếu không kịp nghe máy thì khỏi phải bàn, về nhà anh sẵn sàng cho vài cái bạt tai trời giáng.
Cũng từ hôm đó, anh cấm tôi mặc váy, mặc áo trễ ngực. Lúc nào tôi cũng phải mặc những chiếc áo rộng như áo chống nắng để không làm lộ vòng 1. Và không chỉ khi ra ngoài đường, lúc ở nhà anh cũng bắt tôi mặc đồ kín vì “nhìn thấy của giả tạo tôi lại nổi điên”. Anh bảo vậy và quả thực, kể từ hôm tôi nâng ngực, vợ chồng tôi như hai người bạn trai chung phòng.
Tôi đã xin lỗi anh vì không xin phép ý kiến anh trước khi đi nâng ngực và tôi cũng đã nín nhịn mọi lời nhục mạ hay hành động thượng cẳng chân hạ cẳng tay của anh để mong anh bớt giận mà bỏ qua sai lầm này của tôi. Nhưng đã 3 tháng rồi mà anh vẫn không ngừng đày đọa, hành hạ tôi.
Tôi thấy ngạt thở trong cuộc sống chung này. Và tôi không biết mình có thể chịu đựng cuộc sống này bao lâu nữa. Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này? Hãy cho tôi lời khuyên.
....thu@gmail.com