Kẻ đứng sau hạnh phúc

Sự kiện: Tình yêu nữ giới

Tất cả giờ đây đã trở thành quá khứ rồi, một quá khứ mà em phải cố xoá nhòa hết...

"Giờ anh chỉ là... tất cả quá khứ em phải cố xoá...trong nước mắt!". Nụ cười anh vẫn như xưa mà lòng anh nay khác rồi, chỉ còn lại em với bộn bề quá khứ, em muốn quên và cố quên...

Mỗi ngày trôi qua lại thấy sợ nhất cảm giác lúc này, khi nằm một mình bắt đầu nghĩ vu vơ, buồn và lại khóc tự lúc nào. Em đưa tay lau vội những dòng nước mắt vì nếu khóc nữa là sẽ không dừng lại được và sợ một lúc nào đó, em sẽ không chịu đựng được nhiều hơn nữa.

Có phải em ngốc quá không khi cứ cố ôm những nỗi buồn? Vì nước mắt không màu nên người ta không thấy được những nỗi đau. Có những vết thương anh gây ra cho em, anh không biết không có nghĩa là nó không tồn tại. "Có những người bạn có thể thích vài ngày rồi thôi nhưng có một người bạn yêu đến suốt đời và không bao giờ dừng lại!". Không phải anh đâu bởi nếu là anh thì em thật đáng thương khi suốt đời yêu một người không phải của mình ư? Thế thì oan uổng cho trái tim tội nghiệp của em chỉ biết yêu thương mà không được yêu thương. Thế nên chính những người mình yêu thương nhiều nhất lại là người đáng sợ nhất vì khi họ làm mình tổn thương thì vết thương đó là vết thương đau nhất.

Chắc chắn rồi! Em sợ cái cảm giác bị bỏ rơi, nó thật kinh khủng, hụt hẫng và bất lực. Hôm nay cũng là một ngày thật mệt mỏi khi anh không tin lời em nói, khi anh không muốn nghe suy nghĩ của em, khi anh phủ nhận toàn bộ những gì em cố gắng! Chuyện hai chúng ta bây giờ khác rồi, em càng nói anh càng nghĩ sai về em thôi, biết làm sao được phải không anh?

Em chỉ biết cố để nước mắt không rơi ít nhất là khi em đứng trước anh. Anh không có quyền nhìn thấy những giọt nước mắt đó và càng không có quyền làm em khóc. Em biết em cố chấp, cứ cố giũ những nỗi buồn để bản thân mệt mỏi nhưng đôi khi không phải muốn quên là có thể quên được.

Người ta bảo người như em sẽ rất khó hạnh phúc, nghe mà thấy nhói đau. Chẳng lẽ mình xấu xa đến mức không đáng được hưởng hạnh phúc tù một tình yêu chân thành, mà cứ mãi ôm lấy những nỗi buồn? Nước mắt của em, đôi khi không hiểu sao nữa, có lúc không thể khóc, lại có lúc không thể ngừng khóc, có phải tâm lý em có vấn đề rồi không?

Kẻ đứng sau hạnh phúc - 1

Tất cả giờ đây đã trở thành quá khứ rồi (Ảnh minh họa)

Sao tâm trạng em lúc nào cũng u uất buồn phiền, dù em cố cười, cố ăn mặc đẹp hơn, thay đổi mình nhiều hơn nhưng sao tâm trạng vẫn thế, vẫn thấy thật khó khăn! Tự khi nào mà cuộc sống hàng ngày của e, chỉ là làm việc và ngủ, không vui chơi, không bạn bè... nhạt nhẽo, cô độc, tẻ ngắt.

Có phải em đang tự hành hạ mình? Thật bất công với bản thân, tàn nhẫn với chính mình, nhiều lúc cũng thấy có lỗi với bản thân nhiều lắm nhưng biết làm sao, nỗi buồn phiền cứ bao trùm cuộc sống nên những thứ khác không còn cơ hội đến với em.

Có đắt quá không khi em biến mình thành người như thế chẳng vì lí do gì. Không tại ai cả, tại em thôi, trách em thôi, là em sai từ khi bắt đầu rồi. Đôi khi một cô gái sẽ dùng nhiều cách, hi sinh nhiều thứ để chứng minh tình cảm của mình. Còn người đàn ông sẽ dùng chính những thứ mà cô đã làm để chỉ rõ cho cô thấy rằng, cô đã quá khờ dại.

Có lúc em nghĩ, nếu trước đây không gặp anh thì cuộc sống của em giờ như thế nào rồi? Có nhiều nỗi buồn như giờ không? Hoặc nếu có gặp anh và trái tim em sắt đá hơn khi không yêu anh thì thời gian vừa qua em có khóc nhiều thế không? Và nếu là một người khác anh thì em của bây giờ sẽ như thế nào? Có cười nhiều hơn, vui nhiều hơn? Hay còn tệ hơn?

Tự nhiên em thấy thèm cảm giác được quên hết mọi thứ xung quanh, được vui cười thoải mái bên cạnh người mình yêu, đã quá lâu và quá xa để có lại cảm giác đó, mà có lẽ là không bao giờ nữa bởi quá khứ và những điều đã xảy ra là một bức tường ngăn cách, quá khó để phá vỡ nó...

"Rời vòng tay em anh vẫn có nơi để quay trở về, còn rời xa anh em biết đi đâu cho vơi nỗi đau, người ta hay em mãi mãi cũng không bao giờ mong sẽ có anh trọn vẹn" đúng như thế phải không anh? Tình cảm của ngày hôm qua đã qua rồi mà sao hôm nay không thể lãng quên để bước tiếp. Tình yêu xa vời nhất là khi người ấy ở ngay bên cạnh bạn nhưng lại nhớ nhung một người khác và... Tình yêu cô đơn nhất là khi biết rõ người ấy không yêu mình, nhưng bạn vẫn yêu người ta. Cô đơn nhất đấy anh biết không? Em đã cô đơn biết bao nhiêu trong tình yêu này, khi vui em cô đơn và khi buồn em càng cô đơn hơn. Những ngày sinh nhật hay ngày kỷ niệm là những ngày cảm nhận rõ nhất nỗi cô đơn. Còn anh - anh ở đâu khi em đang cô đơn như vậy? Em yêu anh nhiều, quan tâm anh nhiều để nhận lấy sự cô đơn riêng mình chịu đựng. Suốt thời gian qua, tình yêu ấy kéo dài bao nhiêu thì em cô đơn bấy nhiêu. Chẳng nhẽ tình cảm của anh là thế sao? Tình yêu anh dành cho em là thế sao? Nghĩ đến đây sao trái tim em lại run lên từng cơn sợ hãi

Người ta vẫn bảo vết thương ngoài da có thể lành, còn vết thương trong lòng thì không thể... Tất cả giờ đây đã trở thành quá khứ rồi, một quá khứ mà em phải cố xoá nếu không em phải cất nó vào tận sâu đáy tim mình để không phải khóc thêm vì anh nữa.

Có lẽ cả trái tim và lý trí của em đều cần phải nghỉ ngơi, nghỉ ngơi để lấy sức, để chôn giấu quá khứ và chuẩn bị cho tương lai, để giải toả hết những mệt mỏi áp lực bấy lâu nay đè nén con người em... Có lẽ thế!

Em chỉ là người đứng sau hạnh phúc của người khác, phải không anh?

Bị đe dọa vì không chịu ngoại tình

Clip bắt quả tang bạn gái ngoại tình

Đậu đại học em rời bỏ tôi

Bỏ chồng chạy theo tình nhân

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Mắt Buồn ([Tên nguồn])
Tình yêu nữ giới Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN