Hôn nhân đang hạnh phúc, bỗng đứng bên bờ tan vỡ vì chuyến ghé thăm đường đột của bố chồng
Vợ chồng tôi đang yên ổn, không ngờ chỉ vì một sự cố nhỏ mà bố chồng can thiệp vào làm tăng thêm bất hòa.
"Sao con có thể để vợ nó đè đầu cưỡi cổ mãi thế này à? Sao không bỏ quách nó đi, lấy đứa khác?" - Tiếng bố chồng nói như quát vào mặt chồng tôi. Sau khi nghe xong lời kích động của bố, chồng tôi đã vung ra cú tát thẳng vào má vợ. Tôi đau đớn, chỉ biết ôm mặt khóc, chạy về phòng để tránh bị thêm bạo hành và cũng không muốn nghe thêm lời nhiếc móc của bố chồng.
Chuyện xảy ra cách đây hơn 1 tuần, nhưng với tôi chưa thể nguôi ngoai được thời khắc ê chề đấy. Tôi bị bố chồng chửi bới, còn chồng tôi thì đánh vợ không thương tiếc. Điều mà trước đây chưa bao giờ tôi thấy ở chồng, anh ấy vốn tính hiền lành, thương yêu vợ con, nhưng giờ lại thành ra như vậy. Chuyện vốn rất đỗi bình thường, mà qua sự góp mặt của bố chồng tôi lại trở thành chuyện lớn.
Việc xuất phát từ lúc bố mẹ chồng tôi xây nhà dưới quê, ông bà có hỏi vay vợ chồng tôi 300 triệu đồng. Không biết thông tin từ đâu mà bố mẹ chồng tôi biết rõ vợ chồng tôi có số tiền này để vay mượn hết. Chuyện vay mượn, thú thật tôi phận làm con cũng không dám từ chối, nhưng tôi nghĩ nếu cho vay hết, vợ chồng cần việc thì lúc đó lấy đâu ra. Với lại, sắp tới các con học hành tốn kém, nên cũng cần có chút tiền để dự trù…
Tôi nghĩ ra phương án, đó là tặng bố mẹ chồng 200 triệu đồng, để ông bà không phải vay mượn gì từ vợ chồng tôi và tôi thấy vay mượn kiểu này cũng khó dám đòi vì ông bà già rồi, lấy đâu tiền mà trả. Còn lại 100 triệu, tôi để đăng ký mấy khóa học ngoại ngữ, kỹ năng sống cho con. Cũng là để phòng khi ốm đau, cần tiền gấp còn có cái mà lo liệu. Nhưng không ngờ, thành ý của tôi lại trở thành tội đồ trong mắt chồng và bố mẹ chồng.
Chuyến ghé thăm của bố chồng đã đẩy gia đình tôi vào viễn cảnh tan nát. Ảnh minh họa
Chồng tôi tỏ vẻ ấm ức, cho rằng tôi không quan tâm đến gia đình nhà chồng. Bố mẹ cần tiền nên mới hỏi vay, phận làm con không chỉ đưa hết tiền mà nhỡ có phải vay mượn để đưa cũng phải làm. Anh ấy cho rằng tôi tính toán, so đo, thiếu thiện chí với công việc nhà chồng. Trong khi tôi chưa hề biếu bố mẹ đẻ tôi quá 1 triệu đồng, cũng chưa bao giờ cho ông bà ngoại hay họ hàng bên nhà tôi vay mượn bất kì một đồng nào.
Chưa bàn bạc lại kỹ với vợ đã giận dỗi rồi, chồng tôi đã kể lại hết mọi chuyện cho bố mẹ, để rồi tôi thành ra nông nỗi này. Bố chồng tôi lên tận nhà để trách móc con dâu, giáo huấn con trai. Ông không chỉ bảo, dạy dỗ tôi và chồng phải nên làm gì cho đúng mà đã nóng giận, buông ra những lời cay nghiệt, kích bác con trai như vậy.
Cuối cùng, bố mẹ chồng tôi đã đạt được mong muốn, tôi đã ra ngân hàng rút sạch tiền để đưa cho bố chồng mang về. Ông rời nhà tôi trong vui vẻ, còn tôi thì ấm ức, tổn thương, mặc cho chồng có phần làm lành, tôi vẫn chưa thể bình thường trở lại. Tôi cứ nghĩ mãi mà chẳng thể hiểu nổi mình đã làm sai những gì để bây giờ bị cả nhà chồng ghét như vậy. Tôi không biết liệu sau này về nhà chồng, tôi sẽ còn phải hứng chịu sự coi thường như thế nào nữa.
Tiền bạc bây giờ đối với tôi không quan trọng nữa, nhưng nỗi đau thì vẫn còn đó. Tôi có nên vì con mà tha thứ cho hành động vũ phu của chồng? Để tránh bị bố mẹ chồng ghét, tôi có nên về quê để xin lỗi ông bà không? Hãy cho tôi lời khuyên!
Tôi đã nhắc khéo ông một lần về hành vi của mình, nhưng bố chồng tôi vẫn tiếp tục thực hiện.
Nguồn: [Link nguồn]