Đưa nhân tình của chồng về nhà ở, người vợ nhận bi kịch
Nghĩ đưa Liên cùng đứa bé về nhà ở vừa được lòng chồng vừa không phải thấp thỏm, không ngờ chỉ sau 1 năm, bà Yến lại là người phải bước ra khỏi ngôi nhà của mình.
Bà Yến và ông Trung lấy nhau 20 năm có lẻ nhưng không có con. Nguyên nhân xuất phát từ bà, lúc mới lấy nhau với sức khỏe yếu bà vốn dĩ đã khó đậu thai, sau đó một năm bà lâm trọng bệnh, khi bệnh qua đi thì một tin dữ khác cũng đến với gia đình bà đó là bà mất khả năng làm mẹ vĩnh viễn.
Hai vợ chồng buồn không nói nên lời. Thế nhưng, vì yêu bà nên ông Trung cũng không đi bước nữa. Lúc đã ở cái tuổi ngoại tứ tuần, khi mà hàng xóm xung quanh đã rộn rã tiếng cười của cháu chắt thì ông bà vẫn hiu quạnh. Trong những năm chung sống, đôi lần bà đã giục ông lấy thêm vợ nhưng ông không đồng ý.
Thực sự bà không cam lòng với cái kết đắng dành cho lòng tốt của mình (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi ở cái làng quê việc thì ít mà người buôn chuyện thì nhiều này, ông Trung đi ra đi vào luôn có người xách mé kêu ông tiệt nòi giống, đặc biệt là không có thằng cu nối dõi. Điều này khiến ông Trung cực kì tức tối.
Rồi một dạo, bà thấy ông đi sớm về khuya, nhiều lúc còn ở lại làng bên theo công trình, sự quan tâm săn sóc đối với vợ cũng nhạt dần. Lúc đi chợ, bà cũng nghe được vài lời xì xầm của mấy bà hàng xén quen, thậm chí hàng xóm thấy bà đi chợ về cũng lôi vào hàng rào dặn dò bà cẩn thận mất chồng vì họ nghe tin ông Trung có tình nhân ở làng bên.
Sự nhạy cảm của người phụ nữ khiến bà tin điều đó là sự thật. Bà cất công sang làng bên nghe ngóng một chuyến, biết được ông Trung đã có con với người đàn bà đó, thậm chí đó là một bé trai. Bà buồn rầu quay trở về nhà lặng lẽ khóc thầm, nghĩ sự cũng đã rồi nên bà quyết định bàn với ông Trung đưa mẹ con cô ta về đây cùng chung sống, một là bà dễ bề để ý tình địch, hai là được lòng chồng, mặt khác nhà có tiếng trẻ con cũng đỡ hiu quạnh. Nghĩ thế nào bà làm thế đó, tối đến ông Trung về nhà bà nói thẳng ra với ông ý định của mình. Nghe vợ nói thế ông Trung mừng hơn bắt được vàng, cả năm nay giấu diếm nhiều lúc ông cũng mệt mỏi.
Thế là ông Trung liền đi đón Liên sang, ngôi nhà nhỏ lại có thêm một người đàn bà và một đứa nhỏ. Thể hiện mình là một người vợ chu toàn, bà Yến cũng quan tâm chăm sóc hai mẹ con "bà hai". Bi kịch cũng bắt đầu từ đây.
Từ ngày đón mẹ con Liên về đây, ông Trung hết sức chăm sóc mẹ con cô ta mà quên mất bà Yến. Con trai cũng đã được một tuổi nhưng Liên vẫn cứ như đang thời kì ở cữ không động tay vào bất cứ việc mà dồn hết việc nhà cho bà Yến. Ông Trung biết thế những cũng mắt nhắm mắt mở hết mực cưng chiều người phụ nữ sinh con cho mình, còn đối với người vợ chính thức trên giấy tờ thì ngày càng lạnh nhạt.
Liên lại là một người đàn bà chợ búa và ghê gớm. Nhiều hôm nghe lời Liên thêu dệt, xúi giục, ông Trung thậm chí còn xuống tay đánh bà Yến. Tủi nhục bà bỏ về nhà mẹ đẻ mấy hôm nhưng ông Trung cũng không thèm lên đón. Cuối cùng, nghe lời động viên của người mẹ sắp "gần đất xa trời" bà Yến lại trở về.
Thế nhưng, đón bà là những lời chửi bới và đuổi đánh của Liên và chồng bà. Ông Trung còn đổ cho bà ngoại tình và đuổi bà ra khỏi căn nhà do chính hai vợ chồng chung sức xây dựng. Đến lúc này bà mới ân hận vì đã rước tình nhân của chồng về nhà. Thực sự bà không cam lòng với cái kết đắng dành cho lòng tốt của mình.
Liên không bao giờ ngờ Long có thể phản bội mình cho đến khi gặp một ca cấp cứu hy hữu.