Đi làm 6 năm, tôi khổ sở khi bị cả đồng nghiệp và sếp quấy rối

Sự kiện: Những tâm sự hay
00:00 / 0:00
Chuẩn
Tốc độ đọc
Nữ miền Bắc

Tôi từng nghĩ đến việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ gia đình nhưng điều đó chỉ khiến vết thương thêm sâu.

Quấy rối tình dục để lại những vết sẹo vô hình, những nỗi đau dai dẳng mà nhiều nạn nhân phải mang theo suốt cuộc đời. Đó không chỉ là sự xâm phạm về thể xác, mà còn là sự tổn thương sâu sắc về tinh thần và cảm xúc.

Đi làm 6 năm, tôi khổ sở khi bị cả đồng nghiệp và sếp quấy rối - 1

Những ký ức về những khoảnh khắc bị lạm dụng có thể ám ảnh người ta nhiều năm trời, khiến họ cảm thấy bất an, lo sợ và mất niềm tin vào người khác. Nỗi đau này thường âm thầm và khó nói ra, khiến nạn nhân cảm thấy cô đơn và bị cô lập.

Họ có thể phải vật lộn với cảm giác tự ti, xấu hổ, và thậm chí là tự trách bản thân, dù họ hoàn toàn vô tội. Sự ám ảnh này có thể ảnh hưởng đến mọi khía cạnh của cuộc sống: từ công việc, các mối quan hệ, cho đến sức khỏe tinh thần. Đối mặt và vượt qua những tổn thương này đòi hỏi rất nhiều can đảm, thời gian và sự hỗ trợ. Câu chuyện của tôi là minh chứng rõ nét nhất.

Tôi còn nhớ như in cảm giác hồi hộp và hy vọng khi bước chân vào ngành xuất bản sách ở tuổi 19, sau khi tốt nghiệp trung cấp. Chỉ sau một năm, khi công việc vừa có chút khởi sắc, tôi đã phải đối mặt với một tình huống khiến tôi ám ảnh cả đời. Đó là hôm sếp mời tôi đi ăn tối để thảo luận một dự án và dù trong lòng lo lắng, tôi vẫn miễn cưỡng đồng ý.

Đêm đó, nỗi sợ hãi và bất lực xâm chiếm toàn bộ tâm trí tôi khi người sếp đáng tuổi cha chú say rượu rồi nhất quyết đòi đưa tôi về nhà. Tim tôi đập thình thịch khi ông ta ép vào phòng và đè tôi xuống giường. Trong khoảnh khắc hoảng loạn tột độ, tôi hét lên như thể cuộc đời mình phụ thuộc vào tiếng la hét đó. May mắn thay, ông ta hoảng sợ và bỏ đi, lấy cớ là "chỉ đùa thôi", để lại tôi run rẩy trong nỗi hoảng loạn.

Những ngày sau đó, tôi sống trong nỗi sợ hãi và xấu hổ tột cùng. Tôi cảm thấy bẩn thỉu, tổn thương và hoàn toàn mất phương hướng. Quyết định nghỉ việc là điều hiển nhiên nhưng nỗi đau và sự tức giận vẫn âm ỉ trong lòng. Tôi cố gắng chôn vùi những cảm xúc này bằng cách chìm đắm trong các hoạt động ăn uống, vui chơi hằng ngày nhưng vết thương trong tâm hồn vẫn chưa lành hẳn.

Ba tháng trước, khi tôi vừa bước qua tuổi 25, vết thương mới lại được mở ra. Sự kinh tởm và phẫn nộ dâng trào khi người quản lý trong phòng - người mà tôi nghĩ rằng có thể tin tưởng lại quấy rối tôi trên đường về sau đám cưới đồng nghiệp.

Anh ta nói chúng tôi cùng đường và nhờ tôi chở một đoạn bằng xe máy điện. Cảm giác bị phản bội và xâm phạm một lần nữa khiến tôi gần như suy sụp khi anh ta bắt đầu động chạm vào những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể tôi, thậm chí còn trực tiếp nằm tì sát vào người tôi sau khi tôi tỏ thái độ gay gắt.

Nỗi đau càng thêm cay đắng khi tôi tìm kiếm sự hỗ trợ từ lãnh đạo cao cấp của phòng. Tôi thất vọng và tổn thương sâu sắc khi họ không đứng về phía tôi, thậm chí còn bào chữa cho vị quản lý kia, nói rằng anh ta chỉ muốn theo đuổi tôi mà thôi.

Nhận ra mối quan hệ thân thiết giữa họ, tôi biết mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nghỉ việc và chuyển công ty. Một lần nữa, tôi phải từ bỏ công việc vì hành vi biến thái của kẻ khác.

Tôi từng nghĩ đến việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ gia đình nhưng điều đó chỉ khiến vết thương thêm sâu. Cha mẹ tôi thay vì ủng hộ lại đổ lỗi cho tôi, cho rằng chắc chắn tôi đã chủ động tiếp cận những người đó nên người ta mới hành xử như vậy.

Sự phán xét này trong lúc tôi yếu đuối nhất khiến tôi cảm thấy còn đau đớn hơn cả việc bị quấy rối. Tôi khao khát được an ủi, được bảo vệ, được nghe những lời động viên kiên định nhưng thay vào đó chỉ nhận được sự nghi ngờ và chỉ trích.

Qua mỗi lần trải nghiệm đau đớn này, tôi dần học cách đối phó nhanh chóng và lý trí hơn, dù kết quả vẫn là phải rời đi. Tôi cảm thấy vừa kiên cường vì đã vượt qua được vừa buồn bã và rút kinh nghiệm từ những tình huống mà lẽ ra không ai phải trải qua.

Khi nhìn lại, tôi tự hỏi liệu có phải vấn đề nằm ở bản thân mình không? Tuy nhiên, tôi tự nhận thấy trang phục hằng ngày của mình - áo sơ mi và quần dài - hoàn toàn bình thường. Điều này khiến tôi suy ngẫm sâu hơn về nguyên nhân và đi đến kết luận rằng, có lẽ do học vấn của tôi chưa đủ cao khiến tôi tiếp xúc với những môi trường có nhiều người học vấn thấp và ý thức đạo đức yếu kém.

Quyết tâm thay đổi cuộc đời mình, tôi đang nỗ lực tham gia kỳ thi đại học dành cho người đi làm để nâng cao trình độ lên bậc đại học. Mỗi bước tiến trong việc học là một bước gần hơn đến sự tự do và quyền lực mà tôi khao khát.

Tôi hy vọng rằng, thông qua việc nâng cao bản thân, tôi sẽ có nhiều quyền lựa chọn môi trường làm việc hơn. Một ngày nào đó, tôi sẽ đủ mạnh mẽ để không chỉ bảo vệ bản thân mà còn giúp đỡ những người khác trong hoàn cảnh tương tự.

Tôi muốn gửi một thông điệp mạnh mẽ đến tất cả những ai đã và đang phải chịu đựng quấy rối tình dục nơi công sở: Những người yếu thế về quyền lực và vị trí thường là nạn nhân của quấy rối tình dục. Đừng im lặng, đừng tự trách mình và đừng bao giờ để ai đó biến hành vi quấy rối thành "trò đùa", "nghĩ nhiều quá" hay "sự theo đuổi".

Hãy đứng lên, lên tiếng và sử dụng mọi công cụ pháp lý có thể để bảo vệ chính mình. Hãy lưu giữ bằng chứng như ghi âm, ghi hình, nhân chứng và báo cáo khám thương tích của bệnh viện. Chúng ta xứng đáng được tôn trọng và an toàn ở nơi làm việc! 

Nguồn: [Link nguồn]

Với một đứa trẻ 11 tuổi khi ấy, tôi hoàn toàn vô tư, hồn nhiên và không bao giờ nghĩ đó sẽ là mối nguy hiểm của mình.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo Tư Tuyền (Ghi) ([Tên nguồn])
Những tâm sự hay Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN