Đêm tân hôn, mở tủ quần áo của chồng thấy một vật bên trong khiến tôi sốc nặng, không dám ở lại nhà chồng
Bình thường trông chồng tôi rất hiền lành, tử tế nhưng sự thật lại khiến tôi muốn ly hôn ngay.
Tôi và chồng quen nhau được 2 tháng thì yêu nhau, anh ấy hơn tôi 5 tuổi. Tôi rất ấn tượng bởi cách cư xử đàn ông, am hiểu biết của anh nên khi được ngỏ lời yêu tôi đã chấp thuận ngay. Khi yêu nhau, tôi không bận tâm nhiều đến đời tư của bạn trai bởi tôi rất tin tưởng anh ấy.
Lúc yêu, tôi được bạn trai chiều chuộng. Khi ở bên nhau, tôi luôn có cảm giác thư thái, bình yên. Có lần tôi được bạn trai đưa về nhà chơi, gặp gỡ bố mẹ anh ấy. Trông họ thì có vẻ lạnh lùng, hơi ghê nhưng khi nói chuyện thì nhẹ nhàng, quan tâm tới tôi.
Yêu nhau được 6 tháng thì chúng tôi đi đến quyết định kết hôn. Tôi chưa sẵn sàng nhưng với sự thuyết phục của bạn trai, anh ấy nói rằng bố mẹ cũng đã có tuổi rồi, muốn nhanh có cháu nội. Bản thân anh ấy bươn trải làm ăn nhiều năm, đã đến lúc phải có người chăm sóc, bầu bạn…
Bố mẹ tôi thì không đồng tình, nói tôi còn trẻ, mới đi làm chưa lâu. Cần có thêm thời gian để cả hai thực sự hiểu nhau, hòa hợp với nhau thì mới chung sống lâu dài bên nhau được. Bố tôi còn nói thẳng: "Bạn trai của con nhìn qua có vẻ đẹp trai, nhanh nhẹn. Nhưng nhìn kỹ, bố thấy nó sắc sảo, chưa hẳn đã là người hiền lành, tử tế đâu".
Vợ thất vọng khi biết được con người thật của chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi lại muốn chứng minh điều ngược lại để bố mẹ tôi thấy bạn trai tôi là người rất yêu thương tôi, không phải người như bố mẹ tôi nghĩ. Trước sau gì cũng lấy chồng, sớm hay muộn vài năm, cũng khác gì nhau. Bỏ qua mọi khuyên ngăn từ gia đình, tôi quyết định kết hôn để được sống với người đàn ông mà mình đã lựa chọn.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra êm đẹp, thuận lợi. Cả hai gia đình đôi bên đều vui mừng, chúc phúc cho hai vợ chồng tôi hạnh phúc dài lâu. Tôi hồi hộp bước vào đêm tân hôn, đêm mà tôi cảm thấy thoải mái nhất để trao cho chồng thứ quý giá nhất của đời người con gái.
Trong khi chờ chồng tắm, tôi cũng chuẩn bị trước quần áo để tắm sau. Tôi tìm máy sấy tóc nhưng không biết đồ đạc của tôi chuyển sang chồng đã cất nó ở đâu. Thấy chiếc tủ còn cắm chìa khóa, tôi nghĩ chắc chồng để ở đó nên mở ra.
Tôi choáng váng, giật bắn người với cảnh tượng hiện ra trước mắt. Trong tủ treo mấy chiếc dao, kiếm dài nhọn hoắt, ở ngăn dưới là tập giấy mà tôi xem qua toàn là giấy vay nợ, liên quan đến lô đề, cờ bạc… Tôi choáng váng đóng cửa tủ lại, đúng lúc đó chồng tôi tắm xong và trở ra, tôi vội vàng đi vào nhà tắm.
Ở trong nhà tắm, tôi vẫn còn nghe oang oang tiếng chồng tôi đang chửi bới, dọa dẫm ai đó. Tôi rất sốc, bật khóc và không tin nổi vào những điều mình vừa thấy. Chồng tôi không phải người hiền lành như tôi nghĩ ban đầu. Đêm hôm đó, lấy cớ mệt mỏi, tôi giả vờ ngủ nhưng thực ra cả đêm thức trắng.
Ngày hôm sau, tôi trở về nhà bố mẹ đẻ và lấy cớ bị ốm ở lại mấy hôm nay, tôi không muốn trở lại nhà chồng nữa. Sợ bố mẹ buồn, tôi chưa dám nói ra sự thật. Chồng tôi, chắc gì anh ấy đã yêu thương tôi thật lòng, bởi trước khi cưới anh ấy còn nói thẳng với tôi: "Bố mẹ em có điều kiện như vậy, sau này anh rất cần hỗ trợ thêm tài chính để làm ăn".
Tôi vẫn còn rất sốc và hối hận, chưa biết mình phải làm gì bây giờ. Tôi có nên chấp nhận người chồng như vậy, hay là ly hôn để tránh phải đau khổ về sau?
Nguồn: [Link nguồn]
Tôi vẫn còn sốc, không thể chấp nhận được những việc làm đáng sợ của chồng.