Đã có người đàn ông yêu em say đắm
Em còn nhớ như in mùi vị từ đôi môi của anh - ấm nóng đến mức khiến vai em run rẩy, ngọt ngào đến nỗi làm tim em loạn nhịp.
Có một người bạn đã hỏi em rằng, cô đơn lâu lắm rồi sao không yêu người mới. Em chỉ khẽ lắc đầu cùng nụ cười buồn bã. Im lặng. Chới với. Thật sự thì em cũng muốn kiếm đại một chàng trai nào đó để ôm ấp, để vỗ về trái tim yếu mềm đã bị tổn thương của mình, nhưng… khó lắm anh ạ!
Em đã từng rất quen với ánh mắt ấy, nụ cười ấy, bước đi dáng đứng hay cách anh ôm em vào lòng… chúng rất đặc biệt, không lẫn vào đâu được. Thậm chí em còn nhớ như in mùi vị từ đôi môi của anh - ấm nóng đến mức khiến vai em run rẩy, ngọt ngào đến nỗi làm tim em loạn nhịp.
Anh đã yêu em bằng một tình yêu dạt dào và mãnh liệt nhất. Ngày qua ngày, đứa con gái đa sầu đa cảm như em chẳng còn lo nghĩ gì nữa, chẳng còn sợ cảm giác cô đơn mỗi khi rảo bước ra phố. Em sung sướng đắm mình trong niềm hạnh phúc tràn đầy. Em cá là có rất nhiều người xung quanh phải ganh tỵ với mình vì điều đó.
Rồi một ngày anh không còn bên em nữa. Chuyến xe định mệnh đã cướp anh khỏi vòng tay em. Cô gái yếu đuối, mỏng manh ấy nhốt mình trong bốn bức tường u tối. Một mình khóc, một mình đau và một mình câm lặng. Em đã sống trong những chuỗi ngày dài đáng sợ đó. Không có anh, em làm bạn với nỗi cô đơn. Cô đơn dù xung quanh em có rất nhiều bạn bè quan tâm, an ủi.
Em làm mọi thứ trong vô thức để rồi mang về kết cục bi thảm (Ảnh minh họa)
Ngày em trút bỏ nỗi đau quá khứ để quay về với cuộc sống thực tại cũng chính là ngày em không còn có thể yêu thêm ai được nữa. Quên được anh cũng đồng nghĩa với việc em quên đi cách dành tình yêu thương cho một người khác.
Đã có không ít chàng trai đến bên em rồi lại phải ngậm ngùi quay gót ra đi. Họ đều bảo em là một cô gái khá dịu dàng, thú vị nhưng nhẫn tâm và khó hiểu. Em hay cố gắng đi tìm con người anh trong hình hài của những chàng trai ấy. Điều đó khiến em điên cuồng lục lọi, cào xé, phán xét kẻ đối diện chỉ vì anh ta quá khác anh hoặc có nét giống anh.
Em làm mọi thứ trong vô thức để rồi mang về kết cục bi thảm. Người ta ra đi và em cũng chẳng tìm thấy một chút gì là của anh cho riêng mình. Em cô đơn, thất vọng, thậm chí ghê tởm chính bản thân mình.
Em phải làm sao để xóa đi hình ảnh người đàn ông đã từng là tất cả trong trái tim mình? Phải làm sao để mở lòng với những người tốt xung quanh em? Giá như ngày ấy anh yêu em ít đi một tí thì có lẽ giờ này em đã quên được anh. Làm sao em có thể yêu thêm một ai khác khi mà trong quá khứ đã có một người đàn ông yêu em như thế?