Bố mẹ vợ gặp khó khăn nhưng con rể giàu có keo kiệt không chịu giúp, mẹ vợ nói 1 câu khiến con rể phải hối hận
Bà Thanh vừa dứt lời cũng là lúc Tuấn va phải ánh mắt thất vọng cùng sự xấu hổ của vợ. Khi ấy, chính bản thân anh ta cũng cảm thấy hối hận với câu nói dối của mình…
Ảnh minh họa
Tuấn là con rể út của ông Dưỡng, bà Thanh và cũng là người có kinh tế khá nhất trong số 3 chàng rể của gia đình.
Ngày con gái đưa Tuấn về ra mắt, bà Thanh khá ưng cậu con rể tương lai này từ ngoại hình, học vấn đến gia cảnh. Duy chỉ có một điều bà hơi lăn tăn là bạn trai của con gái có phần hơi hà tiện, chặt chẽ trong việc chi tiêu.
Nghĩ đó chỉ là con rể tương lai biết tính toán, tiết kiệm để lo cho cuộc sống sau này nên bà cũng không phản đối cuộc hôn nhân này. Bà tôn trọng quyết định của con gái và mong con tìm được bến đỗ hạnh phúc.
Thế nhưng, từ ngày về làm rể bà Thanh, Tuấn càng bộc lộ là một người chi li, thậm chí là ki bo quá mức. Ngay cả với bố mẹ vợ anh cũng hay tính toán thiệt hơn.
Nhiều lần phát hiện vợ hay biếu bố mẹ đẻ tiền, Tuấn tỏ rõ thái độ không hài lòng. Anh ta luôn miệng dặn vợ, tiền dư còn để đầu tư làm ăn, không thể phung phí được.
Mỗi lần nhà vợ có giỗ chạp, Tuấn cũng hay viện cớ bận việc để về sau nhưng thực chất là tránh về sớm để phải bỏ tiền mua cái nọ cái kia. Có lần, anh còn dựa vào mình là rể út nên "nhường" các anh chị lo liệu trước.
Dịp lễ, Tết cũng vậy, Tuấn cũng chỉ "khoán" cho vợ được chi tiêu trong khoản tiền đã quy định. Mang tiếng là chủ một doanh nghiệp, có nhà, có xe ở Thủ đô nhưng khi về Tết bố mẹ vợ, anh ta chỉ mừng tuổi mỗi ông bà 200 nghìn.
Nhiều lần bị vợ góp ý nhưng Tuấn vẫn giữ quan điểm cho rằng, mừng tuổi chỉ là hình thức và cho rằng, tháng nào vợ cũng gửi tiền về biếu bố mẹ hoặc mua thuốc bổ cho ông bà, thế là quá đủ rồi.
Sống với một người chồng keo kiệt, nhiều lúc Thủy - vợ Tuấn cũng xấu hổ với bố mẹ và anh em họ hàng nhưng vì anh ta là người biết lo cho gia đình, không để mẹ con cô phải thiếu thốn thứ gì nên Thủy cũng đành chấp nhận.
Đợt vừa rồi, vợ chồng bà Thanh có ý định sửa nhà nên gọi gia đình 3 cô con gái về để bàn bạc. Mọi người đều đồng ý với dự định này, thậm chí còn đưa ra ý kiến nên xây mới vì ngôi nhà xây mấy chục năm đã bị xuống cấp, nếu sửa chắp vá sẽ tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, mọi người đều đồng ý xây mới, chỉ có mình Tuấn là không có ý kiến gì. Dĩ nhiên, Thủy đoán được suy nghĩ của chồng. Có lẽ anh ta đang lo bố mẹ xây nhà tốn nhiều tiền và sẽ hỏi vay tiền của mình.
Đúng như Thủy nghĩ, khi mọi người bàn đến dự toán kinh phí cho việc xây lại ngôi nhà, Tuấn đã vội "rào" trước với bố mẹ vợ rằng đợt này công ty đang gặp khó khăn, cần nhiều tiền để lo việc. Anh ta cũng đang đau đầu phải đi vay mượn khắp nơi nên dù rất muốn nhưng không thể giúp bố mẹ được.
Lúc này, anh ta mới nói thêm: "Con thấy căn nhà này vẫn tốt, sửa sang lại là được, đâu cần xây mới. Giờ đập đi xây lại tốn cả đống tiền. Mà bố mẹ cũng già rồi, làm làm gì cho khổ. Sau này thừa kế cho ai cái nhà ấy thì người đó xây".
Sau câu nói của Tuấn, không khí gia đình như trầm xuống. Hơn ai hết, bà Thanh hiểu ý của con rể. Bà lên tiếng trấn an: "Con yên tâm, bố mẹ có ý định làm là đã tính cả rồi. Con không phải lo hay suy nghĩ quá nhiều đâu. Mà tiền hàng tháng vợ chồng con cho bố mẹ, bố mẹ cũng chưa tiêu đến. Mẹ vẫn để tiết kiệm để tích góp cho việc xây sửa nhà lần này. Thế cứ coi như vợ chồng con đã cho bố mẹ một khoản trước rồi. Thiếu đâu bố mẹ vay các cô, các bác mỗi người một ít là đủ. Còn việc thừa kế ngôi nhà này cho ai thì để sau này rồi tính".
Bà Thanh vừa dứt lời cũng là lúc Tuấn va phải ánh mắt thất vọng cùng sự xấu hổ của vợ. Khi ấy, chính bản thân anh ta cũng cảm thấy hối hận với câu nói của mình. Nhưng câu nói đã thốt ra thì không thể rút lại được nữa…
Nguồn: [Link nguồn]
Tôi không ngờ được lại trùng hợp gặp vợ cũ cũng về thăm bố mẹ, cô ấy đang tưới cây ở trong sân. Vợ cũ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.