Bài học trong tình yêu
Đôi khi bạn phải chấp nhận đánh đổi một cái gì đó để tìm ra đâu là sự thật.
Chia tay mối tình đầu 6 năm sau một tai nạn - nói chính xác là bị bỏ rơi, tôi mất hết niềm tin vào cuộc sống, nhất là chuyện tình yêu. Tôi đóng cửa trái tim rướm máu, chẳng nghĩ đến chuyện tình cảm nữa. Nhưng rồi, qua giới thiệu của một người bạn, T. tìm đến với tôi. Ban đầu chỉ là những tin nhắn qua điện thoại, chat yahoo để an ủi, động viên; tôi đáp lại một như một sự cảm ơn lịch sự. Rồi T. chủ động chia sẻ cuộc đời không tròn trịa của mình. T. bảo đã ly hôn và hiện nuôi con 4 tuổi; lý do chia tay là vợ mê chơi, không thích ràng buộc gia đình. T. cũng “tự thú” mình là người chồng không tốt, chỉ biết lo kiếm tiền mà không quan tâm nhiều đến vợ, cứ nghĩ có tiền cho vợ con được sung sướng, nhưng tiền không phải là tất cả và T. đã nhận được bài học đau thương. T. bảo, sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm đó nữa. Mở đầu không màu mè, thậm chí còn chê trách mình và đặc biệt là không vồn vả săn đón, T. dần thu hút được tôi và chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn. “Nhỏ to tâm sự” suốt mấy tháng, T. luôn tỏ ra khiêm tốn và chỉ ra nhiều khuyết điểm của mình như: cộc tính, gia trưởng…; nói là để tôi hiểu rõ về T. hơn, sau này không vỡ mộng. Ngay cả lần đầu T. gặp tôi, T. cũng mặc bộ quần áo đơn giản, hơi cũ, với bàn tay còn dính dầu nhớt vì anh bảo vừa ở công trình ra.
Chính sự không hào nhoáng, có phần thô ráp của T. đã xây nên viên gạch niềm tin trong tôi. Lâu nay, tôi được thấy và nghe về những tên Sở Khanh là loại người áo quần bảnh bao, nói lời ngon ngọt, thề thốt này nọ chứ làm gì có kiểu “khổ nhục kế” thế này.
Sau đó, chúng tôi chính thức tìm hiểu. T. vẫn như cũ: ít nói và không tỏ ra ngon ngọt. T. còn bảo “T. chỉ hành động chứ nói mà không làm được thì nhục lắm”. Thỉnh thoảng, T. bất ngờ đến mua cho tôi gà hầm thuốc Bắc vì trông tôi không khỏe. Vài hôm là hộp yến sào, nhân sâm vì thấy da tôi không tươi… Tôi đã yêu T. từ những quan tâm đó. Thế nhưng, khi chính thức yêu nhau, T. bất ngờ xuất hiện với chiếc xe SH đắt tiền và cả ô tô. T. xin lỗi tôi, bảo “Vì T. từng thất bại trong hôn nhân, nên rất cẩn trọng chọn bạn đời, không muốn lấy vật chất làm phông nền”. T. rủ tôi đến nhà anh chơi. Tôi ngại không đi thì T. viết địa chỉ rất cụ thể, nói tôi có thể đến bất cứ lúc nào. Tôi hiểu ngay hàm ý của T. là để chứng minh T. minh bạch, không giấu giếm nhà cửa. Tôi tin T. nên cũng chẳng điều tra xem T. có sống ở đó hay là chủ sở hữu nhà đó hay không. Tôi còn cảm thấy rất vui vì tìm người đàn ông đáng tin cậy.
Đôi khi bạn phải chấp nhận đánh đổi một cái gì đó để tìm ra đâu là sự thật (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, đã hơn 30 tuổi nên tôi cũng cẩn trọng trong chuyện tình cảm, khi ở bên T. tôi vẫn luôn có chút cảnh giác. T. nhiều lần đòi “vượt rào”, tôi vì yêu nên cũng có lúc muốn “tới luôn”, nhưng lại nghĩ khi đã xảy ra quan hệ xác thịt thì sẽ dễ dẫn dắt đến nhiều thứ khác mà mình không còn đủ lý trí để kiểm soát. Vì vậy, tôi thường chọn cách né tránh những chuyện đó. Tôi cũng đã tính chuyện lâu dài với T., nhưng vẫn còn chút phân vân không biết thực sự giữa anh với vợ có cắt đứt chưa và lo chuyện phải làm mẹ kế thế nào...
Đến một lần, T. nói với tôi là chưa đòi được tiền (trước đó rất nhiều lần T. trễ hẹn với tôi, bảo phải đi đòi nợ), hỏi mượn đỡ tiền tôi. Tôi suy nghĩ rất nhiều về điều này, cứ nửa tin, nửa ngờ nhưng không sao làm rõ sự thật được. Tôi mạo hiểm làm thử bài toán, quyết định cho T. mượn 20 triệu đồng (một số tiền không quá nhỏ nhưng cũng không quá lớn), T. hứa một tháng sau sẽ trả. Tôi nghĩ: “Nếu T. không trả tiền, lặn mất tăm thì xem như mình đo được lòng người. T. trả đúng hẹn thì lúc đó sẽ tính tiếp”. Đến hẹn, T. hứa lần hồi, than công việc khó khăn, bảo xấu hổ không dám gặp tôi. Sau đó, T. còn nhắn tin nhiều lần hết xin lỗi rồi khen tôi là người tốt nhất trên đời, anh ta sẽ mang ơn tôi suốt đời. Tôi ra tối hậu thư cho T. “Cho T. thêm hai tháng nữa, hoặc T. trả tiền hoặc là khỏi trả luôn”. Và, anh ta đã im lặng. Đến lúc này thì tôi hoàn toàn nhận ra T. chỉ lợi dụng mình. Sau này, thỉnh thoảng T. vẫn nhắn tin cảm ơn, xin lỗi và muốn hàn gắn nhưng tôi kiên quyết không. Tôi không đau vì tình cảm đã mất vì nghĩ T. không xứng đáng để tôi phải buồn. Tôi cũng không xót tiền - dù kiếm tiền khó lắm, vì tôi đã được một bài học lớn.
Bài học lớn của tôi là trong tình yêu, dù bạn ở tuổi nào (nhiều người nghĩ “qua băm”, quá đát thì vô tư…) thì sự cẩn trọng tìm hiểu kĩ về người yêu là điều không bao giờ thừa và Sở Khanh không phải lúc nào cũng hào nhoáng, giỏi tán hươu tán vượn. Thậm chí, đôi khi bạn phải chấp nhận đánh đổi một cái gì đó để tìm ra đâu là sự thật.