Từ lời trăng trối của cô gái bị bắn (Kỳ 3)
Nước mắt cô gái trào ra khi nhận diện bức ảnh hung thủ. Cô gật đầu và qua đời.
Cửa hàng lưu niệm của Leighton
Sau lời trăng trối của cô gái, cuộc truy tìm Randy bắt đầu. Cảnh sát nhanh chóng tới cửa hàng lưu niệm của Kenny Leighton. Họ thấy tên này đang ở đó mà không hề chạy trốn.
Sau khi giới thiệu, câu trả lời của chủ cửa hàng khiến cảnh sát bất ngờ. - “Các ông khiến tôi đợi lâu quá. Sao bây giờ mới tới?”. Thấy kỳ lạ, nhưng Szabo và Galeria vẫn thẩm vấn hắn về Randy. Leighton trả lời rất vắn tắt và dè chứng. Hắn nói chỉ quen biết sơ sơ với Randy và phủ nhận tên này làm việc cho mình. Thậm chí hắn còn nói không biết tên họ của nghi can. Tất cả những gì Leighton khai về Randy là tên này làm việc cho một quán bar ở gần đó.
“Dường như tên này đang cố tỏ vẻ không liên quan tới Randy mặc dù họ sống và làm việc cùng nhau.”, Szabo nghĩ thầm.
Một thám tử tốt là người luôn tò mò về mọi người. Đặc biệt là những người luôn cố gắng làm điều gì đó bất thường. Những lời nói ra vẻ thản nhiên của Leighton khiến 2 thám tử điều tra Szabo và Galeria nghi ngờ.
Thám tử Galeria
Để thể hiện mình không liên quan gì tới vụ này, Leighton mời 2 sĩ quan điều tra khám xét qua cửa hàng cửa mình. Galeria đã có kinh nghiệm làm việc về các vụ có liên quan tới ma túy từ những năm 1980. Và tại cửa hàng của Leighton, anh cảm thấy tên này có thực hiện các vụ bán ma túy lẻ ngay tại đây.
Và tại bàn làm việc của Leighton, 2 thám tử đã phát hiện ra một điều khá bất ngờ.
Leighton có bản copy của tất cả những báo cáo của cảnh sát về vụ trộm phụ tùng ô tô của hắn gây ra hồi tháng 8. Đặc biệt, tên này còn có cả những bản sao của các lời khai nhân chứng chống lại hắn. Dĩ nhiên là trong đó có cả lời khai của Jamie và April.
Mặc dù luật sư bào chữa có quyền công khai nhân chứng nhưng theo luật của bang California, việc phát tán những bản lời khai của nhân chứng cũng là một tội hình sự.
Đính kèm ở mặt sau tập tài liệu này là một tờ giấy nhắc việc của Leighton. Hắn ghi một từ “TÁI PHẠM” và nhiều con số cùng các câu hỏi nhỏ ở bên dưới.
Theo luật của bang California, nếu tái phạm một tội trọng lần thứ ba sẽ bị tuyên phạt thấp nhất từ 25 năm tù tới chung thân. Nhìn vào tờ giấy viết tay này, các thám tử nhận ra rằng dường như Leighton, hoặc là ai đó, đang tìm hiểu về việc phạm tội lần thứ ba của y và đang e sợ án tù chung thân. Szabo và Galiria quyết định tạm thu tập giấy tờ này như là bằng chứng để phục vụ cuộc điều tra.
Truy đuổi Randy
Tại quán bar mà Leighton khai Randy làm việc, viên giám đốc rất sẵn lòng cộng tác với cảnh sát. Người này cho biết có một gã tên là Randy đang làm việc tại quán nhưng không biết tên họ của hắn. Viên quản lý của bar hiện đang giữ hồ sơ của các nhân viên tại nhà thì không có mặt ở bar lúc đó. Thế là các thám tử đành xin địa chỉ của nhà người quản lý này ở tận Bắc Hollywood và lên đường tới đó.
Nhanh chóng, 2 thám tử tới nhà viên quản lý và họ có được hồ sơ đầy đủ của tên này. Randy tên thật là Randall Bruce Williams, một ngư dân 36 tuổi, có tiền án tiền sự ở quận Ventura. Tuy nhiên, khi tra hồ sơ trên mạng của cục cảnh sát, Galeria phát hiện tên này lại có hồ sơ hoàn toàn sạch sẽ tại quận Los Angeles.
Bệnh viện Northridge
Dầu vậy, công lao của Szabo và Galeria phải hi sinh ngày cuối tuần để thực hiện chuyến đi kéo dài hơn 2h để tới số 101 đường ven bờ biển thành phố Ventura, gặp gỡ viên quản lý của bar cũng giúp họ có được tấm ảnh của Randall Williams, người đang bị quản chế vì tội ăn trộm.
Quay trở về L.A, Szabo và Galeria dán hình ảnh của Randall William vào 1 khung cùng với 4 ảnh của 4 người trông tương tự Randall. Họ làm điều này với ý định để cho cô gái April nhận dạng xem cô có bị nhầm lẫn giữa họ không. Trong 5 bức ảnh đó, ảnh của nghi can Randall được 2 viên cảnh sát đánh dấu là số 5.
Thông tin từ bệnh viện cho thấy tình trạng của April ngày càng xấu đi. Trong suốt thời gian chữa trị, April tỉnh lại 2 lần nhưng nhanh chóng lịm đi.
Nhiệm vụ của 2 thám tử là phải đợi April xác nhận hung thủ sát hại mình là ai trong số 5 bức ảnh họ đã chuẩn bị.
9h sáng ngày Chủ nhật, 8/11, Szabo và Galeria nhận được cuộc gọi từ bệnh viện. April đã tỉnh lại nhưng tình trạng sức khỏe của cô xấu đi nhanh chóng. Nếu các thám tử muốn gặp cô gái, họ phải tới ngay lập tức. Hai nhân viên điều tra gần như đua trên đường để tới bệnh viện Northridge một cách nhanh nhất.
April vẫn còn tỉnh khi họ tới nhưng cô bị một chiếc ống y tế đưa thẳng xuống họng nên không thể nói được.
Galeria cầm 5 bức ảnh giơ trước mặt cô. Anh muốn cô nhận diện hung thủ trong số 5 người trông giống nhau này. Galeria lần lượt chuyển 5 bức ảnh cho cô gái xem và muốn cô tập trung hết sức có thể. Lần lượt từng bức chuyển qua trước mắt, April lắc đầu.
Khi tới bức ảnh thứ 5, đó là hình ảnh chính thức của Randall Williams, nước mắt April trào ra và cô cố gắng gật đầu báo hiệu đây là kẻ bắn mình.
“Cô ấy rất xúc động và khóc trào nước mắt lúc nhìn thấy bức ảnh của Randall Williams mà chúng tôi đưa cho cô ấy xem” Galeria cho biết.
Đêm trước Giáng sinh, ngày 24/12/1998, April Mahoney qua đời.
Mọi việc sẽ tiếp tục thế nào? Mời các bạn đón đọc Từ lời trăng trối của cô gái bị bắn (Kỳ 4) vào SÁNG SỚM ngày 23/3/2013.