Lúc tố bảo hiếp, ra tòa nói "cho"
Nếu bị hại “cho” thì bị cáo phạm tội giao cấu với trẻ em, nếu bị cáo dùng vũ lực để giao cấu thì là hiếp dâm trẻ em.
Ngày 5.2, TAND TP.HCM xử phúc thẩm đã tuyên chuyển từ tội giao cấu với trẻ em sang tội hiếp dâm trẻ em đối với bị cáo Hoàng Văn Thanh Đạt. Trên cơ sở này, tòa tăng mức hình phạt bị cáo Đạt từ một năm sáu tháng tù thành hai năm tù.
Lúc khai bị đe dọa, lúc khai tự nguyện
Theo cáo trạng, Đạt và bé Đ (sinh ngày 21.1.2000) không quen biết nhau. Tối 10.7.2013, khi đi uống rượu về, Đạt thấy bé Đ và anh T (bạn trai bé Đ) chở nhau bằng xe đạp đi trên đường vắng. Đạt cho xe vượt lên và chặn chiếc xe đạp lại. Tiếp đến, Đạt giật chiếc điện thoại của T và đuổi anh này đi. Do mới mổ chân chưa lành nên T đành để bạn gái ở lại, còn mình đạp xe đi tìm người đến giúp.
Lúc này, Đạt kéo Đ đến xe mình bắt ngồi lên. Đ chống cự thì bị Đạt tát nhiều cái vào mặt. Đạt chở Đ đến con đường vắng khống chế để thỏa mãn dục vọng. Sau đó Đạt để bé Đ ở lại một mình và chạy về nhà ngủ.
Bé Đ cùng bạn trai đến công an trình báo. Theo lời khai ban đầu của người bị hại thì giữa Đ và Đạt không quen biết nhau. Thế mà khi gặp trên đường, Đạt đã đe dọa T, dùng vũ lực để ép mình lên xe chở đi giao cấu. Đ còn khẳng định việc Đạt giao cấu là trái ý muốn của mình và yêu cầu phải xử bị cáo thật nghiêm. Lời khai của T cũng cho rằng Đạt đã dùng vũ lực đe dọa mình để đuổi đi nhằm bắt Đ phải lên xe.
Với những lời khai này, VKSND huyện Cần Giờ đã truy tố Đạt tội hiếp dâm trẻ em.
Tuy nhiên, tại tòa sơ thẩm, Đ viết đơn bãi nại cho Đạt và nói bị cáo không dùng vũ lực với mình. Việc Đạt giao cấu với mình là có sự tự nguyện của cả hai bên. Tại tòa, Đạt không thừa nhận hành vi phạm tội của mình. Vì thế, TAND huyện Cần Giờ đã tuyên phạt Đạt một năm sáu tháng tù về tội giao cấu với trẻ em.
Sau khi tòa sơ thẩm tuyên, Đ lại thay đổi lời khai. Lúc này Đ khẳng định Đạt khống chế, đe dọa mình để được giao cấu. Căn cứ vào các lời khai của Đ và những chứng cứ tại hiện trường cũng như lời khai của T, VKS huyện Cần Giờ cho rằng hành vi của Đạt đã phạm vào tội hiếp dâm trẻ em mới đúng. Từ đó, viện này kháng nghị đề nghị chuyển tội danh của Đạt từ giao cấu với trẻ em sang hiếp dâm trẻ em.
Mới gặp lần đầu nhưng… vẫn cứ “cho”(?)
Cuối tháng 12.2014, phiên tòa phúc thẩm lần đầu diễn ra, Đ lại khai như ở tòa sơ thẩm. Đ còn cho biết giữa mình và Đạt có mối quan hệ quen biết. Đạt là bạn của bạn T, giữa hai người đã từng gặp nhau.
Tòa hỏi tại sao lại thay đổi lời khai liên tục như vậy. Đ cho biết những lời khai tại cơ quan điều tra là không đúng và do điều tra viên tự viết ra cho mình ký. “Những lời con khai tại tòa mới đúng sự thật. Còn ở cơ quan điều tra con ghi và chỉ nhớ sơ sơ”. Im lặng một lúc, Đ lại khai: “Lời khai lần đầu tại cơ quan điều tra của con là do sợ quá mới khai bừa. Sau đó nghĩ lại con mới khai đúng sự thật”. Tòa hỏi: “Lúc bị hại khai có ai là người giám hộ không?”. Đ đáp có mẹ đi cùng.
Tòa: “Công an có đánh, có ép cung bị hại không?”. Đ trả lời: "Không". “Chị và bị cáo Đạt có mối quan hệ như thế nào?” - tòa hỏi. Đ: “Con với anh Đạt quan hệ bằng tinh thần bình thường, chưa bao giờ đi chơi chung”. Tòa: “Chưa bao giờ đi chơi chung mà mới gặp nhau chị đã cho người ta quan hệ, như thế có hợp lý không? Chị có biết rằng lời khai của mình lúc thì nói tự nguyện, lúc thì nói bị đánh, bị đe dọa là rất bất nhất không?”. Đ im lặng.
Lần này Đạt cũng không thừa nhận hành vi phạm tội của mình.
Tòa cho rằng lời khai của phía bị hại bất nhất nên đã hoãn xử để thẩm định lại các chứng cứ và lời khai.
Tòa kết: Chứng cứ cho thấy đây là hiếp dâm
Sáng 5.2, phiên tòa phúc thẩm được mở lại (tòa xử kín). Tại tòa, Đ vẫn khai mình tự nguyện, Đạt không đe dọa hay khống chế mình. Đ xin tòa giữ nguyên hình phạt và tội danh cho bị cáo như ở cấp sơ thẩm.
Dù vậy, cuối cùng tòa vẫn kết luận bị cáo phạm tội hiếp dâm trẻ em. Tòa nhận định dù bị hại khẳng định mình tự nguyện, bị cáo không nhận tội (hiếp dâm) nhưng căn cứ vào chứng cứ có tại hiện trường vụ án, kết quả giám định và lời khai ban đầu của bị cáo, bị hại và người làm chứng thể hiện Đạt có hành vi hiếp dâm trẻ em. Và tình tiết Đạt đe dọa, khống chế bị hại là tình tiết định tội của vụ án.
Tuy nhiên, theo tòa, do Đạt mới phạm tội lần đầu, ăn năn hối cải, đã bồi thường thiệt hại, hơn nữa gia đình bị hại đã viết đơn bãi nại nên cần phải giảm hình phạt cho bị cáo. Từ đó tòa tuyên mức án như trên.
Theo Ngọc Thân/Pháp luật TP.HCM ([Tên nguồn])