Lời sám hối của kẻ sát nhân máu lạnh

Sự kiện: Đằng sau song sắt

Không còn vẻ hung hăng, dữ tợn như ngày mới bị bắt, giờ đây gã sát nhân đã trở thành một con người hoàn toàn khác. Gần 3 năm nằm trong buồng biệt giam của tử tù đã giúp Tuệ hiểu được đúng sai, biết được những lỗi lầm mà mình đã gây ra.

Hơn 3 năm trước, Trương Hoàng Tuệ (35 tuổi, trú tại xã Bảo Hà, huyện Bảo Yên, tỉnh Lào Cai) đã gây ra một vụ thảm sát kinh hoàng, gây chấn động tỉnh Lào Cai. Hai cô gái xấu số cùng mất mạng dưới con dao phóng lợn của Tuệ. Giết người phải đền mạng, Tuệ bị kết án tử hình. “Bây giờ mọi lời nói đều đã quá muộn màng, có lẽ chỉ có cái chết mới giúp em cảm thấy nhẹ lòng và được thanh thản”, Tuệ buồn rầu.

Thức tỉnh lương tri

Chỉ trong 5 ngày, Tuệ đã cướp đi sinh mạng của 2 người phụ nữ. Thời điểm đó và cho đến bây giờ vẫn còn rất nhiều người căm phẫn tên sát nhân máu lạnh này. Lý giải cho hành động của mình, Tuệ bảo rằng, đã quá mê muội không làm chủ được lý trí của mình nên đã gây ra những vụ án mạng.

Chỉ vì nghĩ rằng mình đã bị xúc phạm danh dự cá nhân, Tuệ đã cầm dao giết chết một cô y tá. Rồi trên đường đi lẩn trốn, gã còn giết chết một người phụ nữ vốn chẳng quen biết, chẳng thù hận. Bây giờ khi nghĩ lại những việc làm của mình bản thân Tuệ cũng cảm thấy ghê tởm và kinh sợ. “Cái lúc chạy trốn, em chẳng thể nào nghĩ ngợi được điều gì. Chỉ vì sợ bị phát hiện mà em đã giết chết người phụ nữ đang chăn trâu ở sườn đồi… Bây giờ em thật sự cảm thấy hối lỗi và ân hận về những gì mình đã gây ra.”

Khi nghe tòa tuyên án tử hình, Tuệ không quá choáng váng. Gã sát nhân này đã lường tính được bản án mà mình sẽ phải nhận sau khi đã gây ra biết bao tội lỗi kinh hoàng. Gần 3 năm nằm trong buồng biệt giam của tử tù đã giúp Tuệ hiểu được sự đúng sai, biết được những lỗi lầm mà mình đã gây ra. Nhiều lúc Tuệ mong sao mình được làm một việc gì đó để chuộc lại lỗi lầm nhưng chẳng thể, vì lúc này gã đã khoác lên mình bản án tử hình.

Tuệ bảo rằng, chỉ mong được chết sớm ngày nào hay ngày đó để thoát khỏi sự dằn vặt, giằng xé. “Gần 3 năm nay, cả trong lúc tỉnh giấc đến khi ngủ, hình ảnh của những nạn nhân đều hiển hiện trong đầu của em. Dường như họ đã hiện về bắt em phải trả giá vì đã cướp đi sinh mạng của họ… Em biết, rồi mình sẽ phải chết để đến tội nhưng mong sao em được đền tội càng sớm, càng tốt”.

Tâm sự về cuộc đời của mình, Tuệ bảo rằng, nếu như biết nghe lời dạy bảo của cha mẹ, sống có chí hướng thì bây giờ chắc không phải nằm ở buồng biệt giam như thế này. Sinh ra trong một gia đình có có điều kiện kinh tế khá vững, tuy đông con nhưng Tuệ vẫn được cha mẹ lo liệu cho ăn học bằng bạn, bằng bè. Hết cấp 3, Tuệ được đi học một lớp Trung cấp nghề.

Đáng nhẽ, Tuệ đã có được một cuộc sống ổn định, có được một mái ấm gia đình nếu như gã không đua đòi theo những thói hư tật xấu của bạn bè. Lấy được chứng chỉ học nghề, Tuệ tìm ra đất Quảng Ninh xin vào làm việc ở một công ty khai thác khoáng sản. Công việc tuy có chút vất vả nhưng có thu nhập khá cao. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau đó, Tuệ đã vướng chân vào những tệ nạn ở đất mỏ. Chơi bời vô lối, Tuệ phải bán xới khỏi Quảng Ninh.

Trở về Lào Cai trong sự thất vọng của toàn thể gia đình, không chịu đi xin việc làm mà suốt ngày long bông tụ tập với bạn bè, Tuệ đã trở thành gánh nặng của mọi người. Tuy nhiên, không dừng lại ở đó, Tuệ đã bập vào ma túy để đốt đời. Không công việc, không dự định tương lai, cứ như vậy Tuệ thất thểu như một kẻ dặt dẹo không chốn nương thân.

Đi đến đâu, Tuệ cũng trở thành gánh nặng đối với những người xung quanh. Và cũng chính vì lý do này, khi nghe thấy cô y tá nói mình là “đứa không ra gì”, Tuệ lấy đó làm tức giận và nung nấu ý định trả thù. Cái suy nghĩ hẹp hòi của một gã đàn không đã dẫn lối Tuệ trở thành một kẻ sát nhân máu lạnh. Tuệ chuẩn bị khá kỹ lưỡng cho kế hoạch trả thù của mình và đã thực hiện được hành vi.

Ngẫm nghĩ về những chặng đường đã qua, Tuệ phân trần, khi đã trở thành tử tội rồi mới thấu hiểu được những việc làm sai trái. Tất cả đã an bài, bây giờ chỉ biết nằm chờ đợi đến ngày trả án để chuộc lại lỗi lầm… Nghĩ vậy nên Tuệ sống khá điềm tĩnh, không phá phách vô lối như một số kẻ tử tội khác. Tuệ bảo rằng, nhiều lúc đã nghĩ tự kết liễu cuộc đời để chấm dứt những ngày tháng dày vò, nhưng như vậy là quá nhẹ nhàng.

Phút trải lòng

Tâm sự nhiều hơn về cuộc đời của mình, Tuệ kể về chuyện tình yêu. Trước kia, Tuệ cũng có dự định, hoài bão như bao thanh niên khác. Đã có thời điểm, Tuệ định mở một cửa hàng kinh doanh ở thành phố Lào Cai. Nhưng ý tưởng đó chưa thực hiện được thì gã đã sa chân vào con đường tội lỗi và ngày càng lún sâu.

Nghĩ về quãng thời gian đó, Tuệ ân hận nói rằng, giá như dạo đó bình tĩnh hơn, tu chí hơn thì có lẽ sẽ không phạm quá nhiều sai lầm đến như vậy. Chán nản về chuyện tình cảm Tuệ tìm đến ma túy để giải khuây và đây cũng có thể coi như bước ngoặt lớn trong cuộc đời gã sát nhân này. Trượt dài mãi trên con đường tội lỗi một cách mù quáng, Tuệ đã đánh mất tất cả.

Khoác trên mình một bản án với tội trạng vô cùng ghê tởm, trong sâu thẳm suy nghĩ của mình, Tuệ muốn gửi lời xin lỗi đến cha mẹ của mình. Họ là những con người đã vất vả sinh thành và nuôi dạy Tuệ. Nhưng rồi, những gì mà cha mẹ Tuệ đón nhận được chỉ là sự đau khổ. Tuệ tự nói mình là một đứa con nghịch tử, luôn làm cha mẹ phiền lòng. “Cùng nuôi con, nhiều người được vẻ vang bởi con cái, bố mẹ em thì lại phải mang nỗi xấu hổ vì đã có con là sát nhân. Em chẳng biết làm gì lúc này, mong sao bố mẹ tha lỗi và coi như không có đứa con này nữa…”. Những lời tâm sự từ đáy lòng đó dường như của một Trương Hoàng Tuệ hoàn toàn khác không phải là một gã sát nhân máu lạnh như 3 năm trước.

Anh mắt hướng ra ô cửa nhỏ, nhìn ra luồng ánh sáng nhỏ nhoi, cuộc đời của Tuệ cũng bó hẹp như không gian của phòng biệt giam. Gã sát nhân này đã hiểu được cái giá phải trả cho những tội lỗi mình gây ra. Không biết lúc nào Tuệ sẽ phải đi trả án nhưng lúc này gã coi như cuộc đời của mình kết thúc, sống ngày trên đời chỉ là sự tồn tại vô nghĩa.

Trương Hoàng Tuệ là đối tượng nghiện ma túy, đã từng có tiền án về các tội cướp giật tài sản, trộm cắp tài sản, trốn khỏi nơi giam. Năm 2006, Tuệ ra trại sau gần 10 năm tù giam và từ ngày 9/5/2009- 14/5/2009, y liên tiếp gây ra 2 vụ giết người rất dã man.

Theo cáo trạng của VKS tỉnh Lào Cai, sau khi gây ra cái chết cho chị Lê Thị Hải Yến, nhân viên y tế tại Bệnh viện đa khoa số I để cướp điện thoại di động và dây chuyền, Trương Hoàng Tuệ lập tức bỏ trốn và ẩn náu ở nhiều nơi trên địa bàn tỉnh Lào Cai. Trong quá trình ẩn náu trên một quả đồi thuộc địa phận xã Tân Thượng, huyện Văn Bàn, trưa ngày 14/5, Trương Hoàng Tuệ gặp chị Triệu Thị Mắn (28 tuổi, trú tại xã Tân Thượng) đang đi chăn trâu ngay cạnh nơi Tuệ ẩn nấp. Sợ bị chị Mắn hô hoán, Tuệ lập tức dùng dao đâm chị nhiều nhát cho đến chết rồi đem giấu xác chị tại một bụi rậm cách đó khoảng 30m.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Thành Vinh (Đất Việt)
Đằng sau song sắt Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN