Gặp lại hôn thê của “ông trùm” Khánh "trề"
Khánh “trề” bị bắt khi vận chuyển ma túy ngay trong đám cưới của “bẫy tình” ngọt ngào của gã giang hồ khiến “hoa khôi đất Mỏ” vừa giận vừa thương.
Là một cô gái có nhan sắc, đã từng du học ở xứ sở Bạch Dương, vậy mà không hiểu “ma đưa lối, quỷ dẫn đường”, Nguyễn Thị Huyền ở Hòn Gai (Quảng Ninh) lại “vập” vào “trùm” ma túy đất cảng Vũ Trọng Khánh (còn gọi là Khánh “Trề”, SN 1971, trú tại Đình Đông, TP.Hải Phòng). Khoảng thời gian còn mặn nồng bên nhau, Khánh và Huyền cũng từng có những lúc ước mơ về “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Nhưng đúng vào ngày trọng đại nhất cuộc đời, Khánh “Trề” đã bị cơ quan công an bắt giữ bởi 3.000 viên ma túy tổng hợp giấu trong chiếc xe ô tô đưa dâu. Giây phút đứng chôn chân nhìn chú rể cúi đầu đi theo các trinh sát, Huyền coi như đời mình đã chấm hết. Nàng “hoa khôi đất Mỏ” không thể ngờ, chính những ngày “ăn cơm cân, mặc áo số”, Khánh “Trề” đã mở lòng chủ động chia tay và tặng cả căn nhà để cô đi tìm duyên mới.
“Lưới tình” của “ông trùm”
Trong căn nhà ba tầng khang trang tại thành phố Hòn Gai, người phụ nữ tuổi đã ngoài ba mươi xúc động bảo, suốt cuộc đời mình cũng không thể quên nhưng cũng không muốn khơi lại những ngày tháng đi chung đường cùng “trùm” giang hồ đất Cảng Khánh “Trề”. “Chuyện đã qua rồi, anh Khánh cũng có cuộc sống riêng của anh ấy, nhắc lại làm gì, có nên không? Nếu khơi lại chuyện này mà làm tổn thương đến bất cứ một người nào thì tôi không hề muốn…”, người phụ nữ nhan sắc đắn đo. Phải thuyết phục rất lâu, chị Huyền mới đồng ý trải lòng về mối tình và nhân duyên đầy ngang trái của mình.
“Tôi quen anh Khánh hết sức tình cờ. Khi ấy, tôi mới đi du học ở Nga về. Một lần theo bạn bè đi chơi quán bar, tôi tình cờ gặp anh Khánh”, chị Nguyễn Thị Huyện chậm rãi. Từ lần đầu tiên ấy trái tim người thiếu nữ đã loạn nhịp trước người đàn ông phong trần, dù mang mác “đại gia” nhưng luôn biết cư xử lịch thiệp. Nhớ lại “cái thuở ban đầu lưu luyến ấy”, thỉnh thoảng giữa câu chuyện, “người đàn bà đẹp” với danh nghĩa là vợ của “trùm” ma túy đất cảng Nguyễn Thị Huyền lại mỉm cười bảo: “Chỉ qua vài lần gặp gỡ, hẹn hò, tôi đã nhận lời tỏ tình của anh Khánh. Quen nhau rồi, tôi lại càng cảm phục và tin tưởng hơn, khi biết thời thơ ấu, anh Khánh từng được bạn bè mệnh danh là “bách khoa toàn thư” nhờ trí tuệ, sự ham học hỏi”.
Tâm sự với PV, chị Huyền chia sẻ mà như thể tự chất vấn những nghi hoặc bao năm nay chưa thể tự giải trong lòng. Ngày ấy, chị cũng là cô gái nhan sắc, được các chàng trai đập dìu đưa đón nhất nhì đất Mỏ này. Vậy mà không hiểu do duyên số hay bởi Khánh “Trề” quá cao tay, mà cô gái ngây thơ cứ mãi chìm đắm trong men tình, bất chấp những lời cảnh báo của người thân về lai lịch liên quan đến “ông trùm” đất Cảng. Trong những ngày tháng mặn nồng đó, Huyền luôn đau đáu ước mơ về “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Nhưng chính trong ngày lẽ ra hạnh phúc nhất cuộc đời, Huyền lại thấy mình rơi xuống tận cùng của sự ê chề.
Nhân duyên đong đầy nước mắt
Trong câu chuyện thỉnh thoảng lại bị ngắt quãng vì quá xúc động, chị Huyền kể, thời điểm mới quen nhau, chị cũng có nghe mọi người nói Khánh “Trề” là kẻ “đầu đội trời, chân đạp đất”, từng bị vào tù vì liên quan đến ma túy nhưng cái biệt danh “ông trùm” thì không hề hay biết. Người thiếu nữ ngây thơ, chưa từng trải lại càng không thể ngờ Khánh “Trề” đang bị công an truy nã gắt gao. Khi đã yêu nhau, lấy lý do để được gần nhau, Khánh “Trề” thuê hẳn phòng tại một khách sạn ở trung tâm thành phố Hòn Gai theo tháng. Vì yêu đương mù quáng nên nghe những lời đường mật và hứa hẹn của “ông trùm”, chị Huyền đã xách va li quần áo đến khách sạn sống cùng với Khánh như vợ chồng mặc cho gia đình, người thân và bạn bè ra sức ngăn cản. Khi ấy, người thiếu nữ chỉ nghĩ đơn giản con ngựa chạy lắm cũng phải chùn chân, Khánh đã qua tuổi thanh niên nông nổi, có gia đình đến lúc phải dừng lại làm ăn chân chính để lo cho vợ con. Chị Huyền thở dài: “Không hiểu sao ngày ấy năm bảy lượt, tôi giục cưới nhưng anh Khánh luôn tìm mọi cách hoãn binh. Khánh lại còn bảo tôi: “Cứ khi nào có bầu thì mới tính chuyện đó””.
Theo lời kể của chị Huyền, Khánh “Trề” tỏ ra rất cao tay trong tình trường. Khi có hai người, “ông trùm” hết sức tình cảm và tận tụy với người yêu. Nhưng nếu có sự xuất hiện của người thứ ba nào đó, thái độ của Khánh “Trề” thay đổi ngay lập tức, tỏ ra hết sức lạnh lùng. Chị Huyền thú nhận, cũng có thể, điểm lãng tử ấy chính là tử huyệt khiến bản thân mình nặng lòng với “ông trùm” đến vậy. “Chắc có lẽ thấy chị yêu thật lòng và nghĩ đã đến lúc phải có một nơi chốn đi về chứ không thể lang bạt mãi nên anh Khánh mới gật đầu bảo cưới. Chị có ngờ đâu, ngày tưởng hạnh phúc nhất đời mình, được mặc váy cô dâu lên xe hoa về nhà chồng lại tủi buồn đến vậy…”.
Nhớ lại hôm diễn ra đám cưới, người phụ nữ một thời được mệnh danh là hoa khôi đất Mỏ bất chợt rơi nước mắt: “Khi chiếc ô tô vừa đón dâu ra khỏi nhà gái, lực lượng công an ập vào bắt giữ anh ấy trước sự chứng kiến của họ hàng, người thân và bạn bè của cả cô dâu chú rể. Khi cong an đọc lệnh bắt và công bố tội danh của anh Khánh, tôi lúc ấy đứng như trời chồng. Chỉ kịp nói câu xin lỗi, chưa dặn tôi thêm được lời nào thì anh Khánh đã bị dẫn giải ra xe về trụ sở cơ quan công an. Tôi thì nước mắt vòng quanh, phấn son nhòe nhoẹt, chỉ muốn ngã quỵ…”.
Chẳng thể hoãn lại những gì đang diễn ra, cô dâu vẫn mặc áo cưới một mình về nhà trai tiếp khách trong nước mắt, còn “ông trùm ma túy” đất Cảng bị áp giải về trụ sở công an để làm rõ việc buôn bán hàng cấm. Một thời gian sau tòa xử, tuyên “ông trùm” lĩnh mức án 15 năm tù giam. Gạt nước mắt bước lên xe hoa để về nhà chồng khi không có chú rể bên cạnh, tủi phận, Huyền coi như đời mình đã “chấm hết”. Nhưng, như chị bảo, số phận đã mỉm cười với chị, khi “ông trùm” ngồi “bóc lịch” trong tù đã chủ động chia tay, còn hào phóng tặng cho cô căn nhà để cô tìm hạnh phúc mới.
Chị Huyền tâm sự: “Trong một lần lên thăm nuôi, anh Khánh khuyên tôi nên đi tìm hạnh phúc mới cho mình, bởi 15 năm là khoảng thời gian dài đằng đẵng. Để cho tôi yên tâm đi lấy chồng, anh áy còn bảo anh ấy bị bệnh vô sinh do từng bị viêm tinh hoàn nên tự bản thân anh ấy biết sẽ chẳng thể nào có con. Nghe anh Khánh nói thế, dù rất hận nhưng ra về, tôi cũng suy nghĩ nhiều lắm. Không phải tôi sợ, mà trong thâm tâm tôi đã từng và vẫn còn yêu thương Khánh. Tuy nhiên…”, chị Huyền thở dài buông lửng câu nói. Sau tiếng thở dài như để khép lại những ký ức buồn, nụ cười lại trở vè trên khuôn mặt của người phụ nữ này: “Giờ thì tôi đã có một tổ ấm, những đứa con kháu khỉnh, dễ thương. Chồng tôi biết chuyện cũng rất thông cảm và sẻ chia. Thật lòng mà nói, sau những biến cố của cuộc đời, vợ chồng tôi chỉ mong sau này anh Khánh hoàn lương sẽ tìm được hạnh phúc cho mình…”.
Tên nhân vật đã được thay đổi.